KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 14

Con mắt trái

Lần đầu tiên James thấy Materia là vào đêm giao thừa năm 1898 tại nhà

bố cô, lúc James 18 tuổi. Cậu được gọi đến chỉnh âm cho cây đàn piano lớn
của nhà Mahmoud để chuẩn bị cho buổi tiệc tối. Không phải James mới
đến đây lần đầu, cậu đã chăm sóc cho cây đàn Steinway của nhà này cả
năm qua, nhưng vẫn không biết ai là người thường xuyên chơi đàn và chơi
nhiệt tình đến mức cây đàn cần phải được chăm sóc đều đặn.

Cây đàn là trung tâm của đại sảnh, nơi chứa đầy những chiếc ghế sô pha

tròn, ghế thêu chỉ mạ vàng, thảm hoa sặc sỡ và những chiếc bàn mặt cẩm
thạch trang nhã. Một căn phòng có thể làm cho các lễ hội kéo dài mãi mãi,
kể cả với những người ngoại đạo như James, với những cái gương mạ
vàng, rèm cửa tua rua và những chiếc ghế nệm dài quyến rũ. Những đĩa kẹo
và đậu phộng đầy ắp, những bức tượng nhỏ của quý tộc Anh được trưng
bày khắp bốn phía. Trên tường treo những bức tranh sơn dầu, một trong số
đó tự hào được đặt trên bệ lò sưởi, đó là bức tranh vẽ một cây tùng đơn độc
trên ngọn núi.

James được một người phụ nữ da màu đậm người cho phép vào bếp, lúc

đầu cậu tưởng đó là người hầu, nhưng thực ra đó là bà Mahmoud. Bà luôn
cho cậu ăn trước khi ra về, bà nói rất ít tiếng Anh nhưng cười rất nhiều và
luôn nói “Ăn đi!”. Lúc đầu cậu cứ sợ bà cho cậu ăn thứ gì đó có độc hoặc
tồi tệ như thịt sống hoặc một con mắt chẳng hạn, nhưng không, đó là thịt
nướng thơm phức kẹp bánh mì, một đĩa rau xà lách trộn ngon lành với ngũ
cốc mềm, mùi tây và cà chua, cùng một món cậu chưa được nếm bao giờ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.