KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 170

sức công phá hiệu quả - “Hỡi vị Thiên thần của Thiên Chúa, vị thần hộ
mệnh đáng kính của con, qua Ngài mà tình yêu của Chúa đến với con nơi
đây, xin ở lại bên con hôm nay, để soi sáng và bảo vệ con, để cai quản và
dẫn dắt con. Amen.” Nhanh lên, trước khi hình ảnh ma quái đó trở lại,
nhanh nào, “Kính mừng Maria đầy ơn phúc đức Chúa trời ở cùng Bà, Bà có
phúc lạ hơn mọi người nữ, và Giê-su con, lòng bà gồm phúc lạ…,” và bài
kinh cầu nguyện đã được bắt đầu một cách an toàn, bạn có thể đọc đi đọc
lại nhiều lần tùy theo ý thích cũng như nhu cầu của bạn, trong khi tay lần
theo những hàng hạt trên tấm ga trải giường. Đúng vậy, trong trường hợp
khẩn cấp thì có thể cầu nguyện ở bất cứ đâu, miễn là bạn có lòng tin.

Cuối cùng căn nhà cũng trở nên yên tĩnh. Frances đâu rồi nhỉ? Mercedes

rón rén bước vào phòng khách. Cô nhìn lên căn gác xép. Một chút ánh sáng
hắt ra từ đó, nhưng không có tiếng động nào. Mercedes không có ý định sẽ
trèo lên đó. Có lẽ thứ nằm trong đầu cô bảo vệ nó kỹ hơn thứ trong đầu
Frances. Có lẽ vậy. Mercedes quay lại và đi về phía giường ngủ của cha
mẹ. Trên đường đi cô giẫm phải thứ gì đó dính dính. Cô thầm trách mình
đã không mang dép, và thực tế thì cô đã mò đường quay trở về phòng
mình, tìm lấy đôi dép cùng cái áo khoác sọc ca-rô xanh để mang vào, buộc
sợi dây áo bằng fla-nen lại gọn gàng và vuốt lại tóc trước khi liều mình ra
phòng trước lần nữa. Cô bước đến cửa phòng cha mẹ, cửa mở lưng chừng.
Cô đứng thật yên và lắng tai nghe. Không có gì cả. Không tiếng thở. Tim
nó nhói lên trong chốc lát, không có tiếng thở! Cô ngây ngô sợ rằng cả cha
mẹ mình có thể chết ngay trong lúc ngủ. Cô đi nhè nhẹ về phía chiếc
giường, tay giơ ra hệt như người mộng du, tai tiếp tục nghe ngóng. Họ có ở
đó không nhỉ? Hay chỉ còn xác họ nằm đó? Liệu họ có thức dậy và bực bội
với nó không? Nghi ngờ quá nhiều là một cái tội. Nếu bạn có lòng tin ở
Chúa, bạn sẽ chẳng đi quanh nhà và hy vọng tìm thấy cha mẹ bạn nằm chết
trên giường chẳng vì lý do gì cả. Hãy cầu nguyện một chút nào. “Con xin
lỗi Người, hỡi đức Chúa Trời.” Giờ thì đưa nhẹ tay xuống giường và -
chẳng có gì cả - tấm trải trống không. Nhẹ nhõm làm sao, họ không nằm
chết ở đó, họ chỉ không có ở đó thôi. Ôi trời! Họ ở đâu mới được chứ? Giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.