KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 274

ta là người khỏe mạnh, nhưng không có nét nào sắc sảo cả. Cơ thể anh ta là
một đống nệm, mặt là một lời mời gọi người đối diện hãy đến và thư giãn.
Vầng trán rộng trung thực, đôi mắt to - có một phẩm chất chung mà
Frances cố vắt óc suy nghĩ. Và rồi cô đã nghĩ ra. Anh ta có vẻ tử tế. Có điều
gì đó ở anh khiến Frances nhớ đến Lily. Có lẽ vì vậy mà cô thấy anh ta
quen thuộc. Người đàn ông đó lăn cái thùng xuống khỏi vai vào trong
thùng xe tải, nơi Frances thấy in chữ “Vận tải Leo Taylor.” Cái này cũng rất
quen, nhưng cũng không nhớ nổi.

Frances nhìn người đàn ông khuân hết thùng này đến thùng khác, kệ này

đến kệ khác leng keng lách cách trong khi James đứng đợi. Khi đã khuân
xong, anh ta buộc mấy đầu tấm vải bạt lại với nhau. James lấy từ trong túi
ra một cuộn hóa đơn và xé ra vài tờ. Người đàn ông nói, “Cảm ơn, ông
Piper.”

Và James nói, “Được rồi, Leo. Lái xe cẩn thận nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.