KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 309

trượt khỏi xe và núp trong bụi rậm cho đến khi chiếc xe tải của Leo Taylor
ngừng lại. Cô đợi đến lúc anh ta chất hàng xong và đi đến chỗ James để lấy
tiền mới di chuyển từ bụi cây tới xe tải, nhảy vào sau xe và biến mất sau
những cái sọt và thùng đựng rượu.

“Cảm ơn, ông Piper.”
“Được rồi, Leo. Lái xe cẩn thận.”
Frances thò đầu ra giữa những tấm che bằng vải nhựa và ngắm nhìn

đường Shore xa dần bên dưới. Cô xoay người và cười toe toét như một chú
chó vào ngọn gió biển đầy nắng, và mặc kệ hai bím tóc bung ra đằng sau.

Xe chạy chậm lại khi họ đến Sydney và ngừng hẳn ở khu Coke Ovens

của Whitney Pier. Cô thụt người xuống khi Leo xuống xe, đi vòng ra sau và
dỡ những tấm vải phủ ra để giao kiện hàng đầu tiên. Khi anh ta quay tấm
lưng to bè lại, cô nhảy ra, lấy đi một khối lượng bằng 1,3kg từ chiếc xe. Cô
bé đứng núp sau một cái trụ có mùi hắc ín của cầu tàu C.N. chờ anh ta lái
đi. Sau đó cô tiến về phía căn nhà làm bằng ván ghép ọp ẹp và gõ một cánh
cửa thép lớn.

Nếu tôi có ý định,
nhảy xuống biển lớn kia,
sẽ chẳng liên quan đến ai nếu tôi nhảy, nhảy, nhảy, nhảy, nhảy….
tôi thề tôi sẽ chẳng gọi viên cớm nào,
nếu tôi bị bố đánh cho một trận,
sẽ chẳng liên quan đến ai nếu tôi bị đánh…
Hoa hồng đều được để lại trên má của con…
Thứ bảy, ngày 31 tháng 8 năm 1918
Nhật ký thương yêu,
Ta không biết phải bắt đầu từ đâu nữa. Ta phải viết ra hết khi mọi thứ

còn mới mẻ. Ta đang ở đây ngay dưới cái cây của ta trong Công Viên
Trung Tâm và chúng ta có cả buổi chiều cho đến giờ ăn khuya. Ta sẽ phải
quay lại một vài ngày, vì dù đã than vãn rằng chẳng bao giờ có chuyện gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.