KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 367

“Em tên gì vậy, và bố em là ai?” anh hỏi khi cho xe quay lại đường.
“Tôi là Frances Eupharasia Piper. Bố tôi là James Hiram Piper, ông ngoại

tôi là Ibrahim Mahmoud. Tôi không biết tên đệm của ông ấy.”

Mắt Ginger không rời khỏi con đường. Anh bị sốc, không biết phải nói

gì.

“Có thật vậy không?” anh nói, “Anh biết chị Kathleen của em.”
“Tôi biết.”
Anh liếc nhìn cô. Cô đang nhìn anh.
“Ngày trước anh là tài xế của cô ấy, em biết đấy, anh là Leo Taylor.”
“Tôi biết.”
Ginger thấy một cái cây vụt qua bên trái anh. Rồi một tảng đá. Một tảng

đá khác. Anh nói những điều thật bình thường nhưng lại cảm thấy như đang
nói dối mặc dù hoàn toàn không phải vậy. “Thật tiếc là cô ấy đã qua đời khi
còn quá trẻ như vậy, cô ấy đẹp lắm.”

“Tôi biết, tôi đã thấy chị ấy.”
“Anh đoán là em thấy qua ảnh chụp, đúng không?”
“Tôi nhớ rất rõ về chị ấy.”
“Nhưng lúc đó em đã ra đời đâu.” Anh cười thầm, một nụ cười giả tạo.
“Lúc đó tôi lên sáu tuổi,” cô nói. “Tôi nhớ tất cả mọi thứ.”
Ginger thắng lại và tấp vô lề, trượt lên những viên đá cuội.
“Có chuyện gì vậy?”
“Anh nghĩ em còn rất nhỏ.”
“Anh là em trai của Teresa, hử?”
“Đúng vậy.” Anh thấy hơi chóng mặt. Đó là do lái xe, anh không thể lái

tiếp được nữa.

“Tại sao cô ấy không làm ở nhà ông tôi nữa?”
“Chị ấy bị đuổi việc rồi. Ông ấy nói chị ấy ăn trộm đồ nhưng chị ấy thực

sự không làm.”

“Ông ấy sẽ phải hối hận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.