KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 516

gắng giữ nguyên hình mẫu kinh doanh / tượng trưng (cái thứ hình mẫu đại
diện cho dịch vụ dân sự vô giá, gìn giữ cái quá khứ huy hoàng, rực rỡ theo
đúng triển vọng của nó), đi vào công viên, ngoằn ngoèo xuyên qua khoảnh
thiên nhiên bao la, rộng lớn như là một điểm nhấn nổi bật trong cuộc trình
diễn hoành tráng nhất trên Trái Đất, băng qua The Pond ở công viên
Bryant, rồi qua Hồ nước lớn The Lake, rồi qua trung tâm giải trí The
Castle, bỏ qua khu hồ nước the Reservoir nó không quá rộng và không quá
nhỏ, tự hứa với lòng là sẽ đi thăm Bảo tàng Nghệ Thuật lần tới, chỗ Harlem
Meer (ngồi xuống nghỉ và nghĩ rằng tôi đã đi bộ đủ xa rồi), ra khỏi chỗ này
thôi rồi hướng lên phía Bắc của Công viên Trung Tâm, lên hướng Lenox
qua gần 37 tòa nhà để đến sông Harlem. Trời sập tối.

Chạy ra Đại lộ thứ Tám để hoan hỉ quay về nhà, mệt mỏi rã rời nhưng tột

cùng vui sướng với cả thành phố xoay cuồng trong trí óc tôi như một hào
quang sáng chói. Không có người Hà Lan nào ở khu Harlem. Tôi để ý trong
khi tản bộ rằng nhìn chung, người da màu và người nước ngoài hoàn toàn
khác nhau ở đây. Ở New York nhưng không có vẻ họ đang sống trong thành
phố của một ai khác, ít nhất không phải trong khu phố mà họ đang sống. Cả
vùng như là thành phố / thánh địa của riêng họ mà thôi. Vừa về nhà khi tôi
đi qua khách sạn The Pier hay vùng Fourteen, tôi cảm thấy hơi buồn buồn
và nghĩ rằng tôi thật sự may mắn làm sao không sinh ra ở khu phố Harlem
đó, nhưng ở đây khi tao đi vào khu Harlem, tôi cảm thấy khác lạ, không tự
nhiên khi tôi là một người da trắng. Đó là một khu phố đầy các nhà thờ, và
mọi gia đình chỉ di dạo bên ngoài vào buổi tối. Tôi thấy thật đáng quan
tâm. Nhưng tôi chẳng bao giờ nhốt mình trong nhà cả ngày khi tôi còn ở
nhà cả, vậy đâu là sự khác biệt?

Mọi thứ ở New York như một bức ảnh. Tất cả mọi thứ thường được coi

là bẩn thỉu hay thô ráp xù xì hay chưa qua tinh chế đều là những thứ đẹp đẽ
nhất. Rác vỏ hộp dồn đống cuối các con hẻm trông có vẻ như chúng thức
thâu đêm chuyện trò cùng nhau. Những ô cửa sổ khô tróc lớp sơn ngoài
trông có như những nếp nhăn thông thái quanh mắt của người đàn ông từng
trải. Tôi dừng lại và nhìn trừng trừng ô cửa nhưng không thể nán lại lâu bởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.