KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 521

Hôm nay tôi đến lớp sớm. Tôi nhìn thấy ông Kaiser đang tán gẫu với

Hoàng đế uy quyền và đáng sợ nhất của ông ấy, Ông Gatti-Casazza ngay
ngoài cổng, tôi chuồn nhanh qua và leo lên cầu thang. Đó là lúc tôi nghe
thấy một thứ âm nhạc thăng hoa, tuyệt vời nhất. Lúc đầu, tôi đã nghĩ đó là
bản Choplin, nó thật lãng mạn, trữ tình và đầy sâu lắng, nhưng tôi biết nó
hơi khác một chút, sau đó tôi đã nghĩ đến bản của Debussy, nó cũng đủ
mộng mơ nhưng không có nhiều khoảng trống / khoảng ngừng giữa vài nốt
nhạc và cũng không nhiều khoảng ngừng giữa những thứ khác và những
lúc đổi nhịp, mọi thứ chỉ vút đi trước khi bạn kịp ghim nó lại và đột nhiên
nhận ra, bắt gặp một giai điệu ngọt ngào sâu lắng, rồi nó chợt ngừng lại như
cây cầu đang mắc kẹt giữa không trung và nó lại chuyển thành một cái gì
khác, và rồi một loạt những giai điệu khác, bạn không bao giờ có thể ngân
nga tất cả chúng cùng một lúc được, và cũng không thể đoán ra làm sao
chúng lại có thể thuộc về / hòa hợp trong cùng một bản nhạc được như vậy
và cho như các giai điệu hòa hợp ở một chừng mực nào đó, bạn cũng không
thể biết là khi nào và làm sao bản nhạc này ngừng lại. Thật sự là ban nhạc
không hề có kết thúc, nó chỉ ngừng lại thôi. Tôi cho rằng đó là một nhà
soạn nhạc đương đại nào đó.

Dù sao thì cô nàng gảy đàn đã chơi bản nhạc đó! Cái cô nàng gảy đàn

cáu bẳn và khó chịu đó. Cô ấy đã không nhìn thấy tôi. Ai đó nên làm gì đó
cho quần áo của cô ta. Cô mặc đồ màu hồng, với kiểu tay áo phùng lên, váy
xếp li và ngắn khoảng một inch trên đầu gối. Trông như là cô ta vừa bước
ra khỏi nhà thờ khoảng hai mươi năm về trước. Có thể là loại hàng may sẵn
rẻ tiền, có thể cô ta lấy nó từ một mụ già nào đó ở Hội Những Người Sống
Mẫu Mực. Dù sao thì, khi cô ấy ngừng chơi đàn, tôi nói, “Bản nhạc thật
tuyệt, ai viết nó vậy?” Và cô ta chỉ nhìn tôi trừng trừng. Nếu cái nhìn có thể
giết chết ai đó. Vừa lúc đó thì ông Kaiser đi vào, vì vậy cuộc chuyện trò
đầy vui vẻ của chúng tôi bị gián đoạn. Ông ta ra lệnh như thường ngày
“Chúng ta bắt đầu với nốt Đô chính, cô Lacroix,” và bạn sẽ không bao giờ
nhận ra rằng cô ấy là một nhạc sĩ. Nhưng tôi biết rõ điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.