KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 569

tôi ở đây. Ánh đèn mờ mờ và đèn sân khấu lấp lóa trên tháp của Mecca. Sự
im lặng phủ trùm cả câu lạc bộ và ông bầu nhạc bước vào gọi lên Thần của
nhạc Blues, “các quý bà và quý ông, ngôi sao của buổi biểu diễn: Hoàng
hậu của Blues, Cleopatra của nhạc Jazz. The Lowest, the Highest, the
Holiest, the Sweetest, Miss! Jessie! Hogan!”

Sự vỗ tay, la hô âm vang cả màn sân khấu mà chưa được vén lên. Giọng

cao lên, trợ phụ, nổ tung lên cho đến khi bạn không rõ chắc là cô ấy đang
cầu nguyện hay đang nguyền rủa. Cô ấy lê giọng lên những sỏi đá, sau đó
êm ả như tơ tằm, cô đóng giá, chết, chôn, và tỉnh dậy, nó cứ đến giữ lại sự
sống và cái chết. Mọi người đồng thanh khen ngợi,la hò, thỉnh thoảng cùng
với nhau, thỉnh thoảng hát. Cô bước xuống sân khấu. Khản giả ẳng ẳng, cây
kèn vang lên một âm thanh khá là gây sốc và cô ta gắng với bài hát của
mình, thời gian gấp bốn, dáng đi khệnh khạng đến giữa hội trường, nhảy,
ban nhạc theo cô như những kẻ ngoan ngoãn đi theo một kho báu ngoại trừ
cho piano- người đánh trống đánh từng hồi, thời gian cho mọi người bắt
đầu vỗ tay. Cuối cùng cô nói “hân hạnh và một buổi tối vui vẻ” cứ như cô
là một sự sống thuần khiết. Sự ngọt ngào từ vòng cột tóc ngọc trai và cô lóe
lên nụ cười vàng ngà voi. Tôi đoán cô ắt hẳn nặng khoảng gần một trăm kí.

Tôi ngước lên nhìn Rose. Trong khi mọi người đang đung đưa, lúc lắc,

cô ngồi xuống nghiêm chỉnh, lắng nghe, và xem.

Sau lúc đó, bạn có biết cô nói gì về âm nhạc không?
“ Thật thô và thúc ép” Thật ra lời ca tụng.
Tôi càng uống nhiều, tôi càng nhớ hết mọi thứ mà tôi chưa làm. Tôi như

một bóng ma cho tới khi chạm vào người bạn. Chưa bao giờ nuốt chửng
thức ăn cho tới khi tôi nếm được bạn, không bao giờ hiểu từ đã tuôn ra cho
tới khi tôi tìm thấy được lưỡi của bạn. Tôi từng là người đi cà ngật , mở
rộng tay để đập vào một vật rắn mà có thể làm tôi thức dậy với đời thường.
Tôi đứng ở đây dưới ánh đèn soi sáng mình. Tôi nhớ hết các bạn trong cuộc
đời mình.

Cô hôn trên mặt tôi nồng nhiệt. Điều đó đã xảy ra, tôi rất ngại ngùng và

chỉ có thể đưa cô trán của mình. Cô ấy thì thầm rằng tôi có bao giờ nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.