KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 69

Anh sẽ gửi cô đến học ở Halifax trong một năm để cô làm quen, sau đó sẽ
đến Milano khi cô được mười tám tuổi.

Kathleen mười hai tuổi.
“Khi cha của Malibran nói với cô rằng cô cần phải tiếp tục vì Giulietta

Pasta, cũng như Desdemona đối với Otello, anh đã nhìn thẳng vào mắt cô
và thề rằng nếu cô hát không hay thì khi đến cảnh Otello giết Desdemona,
anh cũng sẽ thực sự giết chết cô.”

Kathleen cười lớn và nói “Cha là một ông già mê nhạc kịch, đúng

không?”

Materia rất ngạc nhiên, con bé thật hỗn xược, lẽ ra nó phải nhận một cái

tát vì ăn nói kiểu đó, nhưng chẳng bao giờ anh làm vậy, thay vào đó lại còn
cười và nháy mắt với nó.

Kathleen có một vẻ gì đó rất huênh hoang cho dù cô bé đang đứng yên,

đặc biệt khi cô nghiêng mình bên cây đàn piano. Cô bé vẫn chưa biết mình
xinh đẹp đến mức nào, nhưng cô đang bắt đầu nghi ngờ điều đó, cô chú ý
đến cách đi đứng, đo lường ảnh hưởng của mình đối với người khác. Cô
luyện tập những câu nói chán đời trước gương, cô tra nghĩa của từ
“languid”, cô tập một giọng nói khinh bỉ vui vẻ và rất thích trêu chọc cha
mình vì sự ám ảnh lãng mạn của ông đối với bài hát La Voce, đòi ông tìm
và lột nho cho cô. “Nếu con sẽ trở thành người nổi tiếng thì cha phải tập
đối xử với con cho giống người nổi tiếng chứ.”

Anh thích phong cách của cô bé: cư xử tự nhiên, làm việc như một chiến

sĩ, hát như một thiên thần thực sự, chứ không phải “giống như thiên thần”,
giọng hát của một thiên thần, giọng hát được chắp cánh, giọng hát chết
người, một giọng hát ở gần mặt trời.

Khi Malibran chết một cách đột ngột lúc còn quá trẻ.
“Chắc chắn là giọng hát của cô ấy đã truyền vào cây violin của chồng cô

ấy. Và những con heo có thể bay.”

Cô bé có cả thế giới theo sau mình, một cô gái hiện đại. James đã đọc về

“Người phụ nữ mới”. Đó là hình ảnh mà sau này con gái anh sẽ trở thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.