KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 89

gái vắt sữa, một bà điên, nữ thần rừng, sau đó lại thả nó xõa tự nhiên trên
vai.

Đó là một bức tranh tự họa và người họa sĩ đang yêu.
Mẹ cô đã từng báo cảnh cáo cô về việc nhìn quá lâu vào gương. Nếu con

quá say đắm những gì con nhìn thấy trong đó, ác quỷ sẽ xuất hiện sau lưng
con. Điều này luôn làm Kathleen lo lắng mặc dù cô biết rằng nó rất vớ vẩn,
do đó cô không bao giờ dám nấn ná. Nhưng đêm nay cô cảm thấy gan dạ
hơn hẳn và sẵn sàng kiểm nghiệm điều đó.

Cô tự mỉm cười với chính mình, và bị mắc kẹt, không thể cử động được,

không thể nhìn đi chỗ khác hay dẹp cái nụ cười đang vẽ ra ngay trên mặt cô
cho tới khi cô cảm giác như mình đang tự chọc ghẹo chính mình. Đó là lúc
cô thấy hắn. Pete.

Ngay trong cái bóng đằng sau cô. Cái đầu nhẵn thín nhét đầy rơm. Cái

nón.

Không có tai. Không có khuôn mặt. Cô rên lên, Pete chăm chú nhìn,

“Chào đằng ấy!”. Cô không thể cất giọng lên được, đây là một giấc mơ
sao? Giọng đầy thèm khát, “Chào cô gái nhỏ!”. Không có miệng, “Xin
chào”.

Cô bật ra khỏi chiếc ghế bọc sa tanh và khóc nấc lên, lao ra khỏi căn

phòng, lao qua Pete mà cô biết, tông khỏi cánh cửa, vừa băng qua sảnh vừa
hét lên như một viên đạn đang lao đi, đến căn phòng nơi cha cô đang ngủ
một mình. Cô nằm vật ra giường và thổn thức “Tối nay con muốn ngủ với
cha!”

Anh ngồi bật dậy, chuẩn bị để giết một kẻ xâm nhập, nhưng nắm đấm

của anh xòe ra thành bàn tay rộng mở vừa kịp lúc đón lấy đôi vai cô bé. Cô
đang run rẩy.

“Im nào”, anh nói.
Một cách cẩn thận, trong bóng tối, anh vuốt ve khuôn mặt cô, ngón cái

lướt qua đôi môi. “Im nào”. Bàn tay anh trượt ra phía sau chiếc cổ ấm áp,
“Im nào con yêu”. Anh hôn lên má cô, mùi hương của cô thật ấm áp - anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.