KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 90

bước xuống khỏi giường. Nắm lấy tay cô một cách mạnh mẽ, “Đi nào, con
yêu”, họ nhanh chóng rảo xuống bếp, đèn vẫn sáng. Materia nằm trên võng
nhưng cô đã thức dậy. “Chỉ là ác mộng thôi, con gái, quay trở về giường đi
nào”. Sữa mật ong nóng. “Nó sẽ giúp con bình tâm lại, cô bé”.

Kathleen nhấp từng ngụm và bình tĩnh lại dần trong lúc anh ngồi đọc báo

còn Materia thì nhìn chằm chằm vào miếng lót sàn nhà màu vàng, ngày mai
cô sẽ cạo lớp sáp đó đi.

Quay lại trên gác, anh kéo cái nệm của cô bé vào phòng dành cho trẻ em,

nơi mà Frances và Mercedes đang cuộn mình ngủ trong cũi. Kathleen cúi
nhìn các em của mình và lần đầu tiên cảm nhận tình yêu dạt dào cô dành
cho chúng, những cảm giác ngọt ngào của hơi thở em bé và những giấc mơ
thơm mùi sữa. Cô cúi xuống hôn chúng, khi ngẩng đầu lên, một lọn tóc của
cô bị quấn lại trong bàn tay của Frances. Cô nhẹ nhàng mở bàn tay bé bỏng
ra và đặt nó vào trong chăn.

Kathleen rúc vào tấm đệm của mình đang được trải trên sàn và nói với

cha cô “Cha đừng đi.”

James nói, “Ta sẽ ở ngay đây”, và kéo ghế đến bên cạnh cửa rồi ngồi

nhìn cho đến khi cô bé ngủ, sau đó anh quay trở về phòng mình và khóa
cửa lại.

Ngày hôm sau James lại thông minh hơn con quỷ lần thứ hai, anh nhập

ngũ.

Khi James nói với Materia rằng anh đã nhập ngũ, cô làm dấu chữ thập.

Ôi không, anh nghĩ, và nói với cô một cách kiên quyết, “Có nói anh đừng
đi cũng chẳng có lợi gì đâu, anh đã ghi danh rồi”. Cô đi thẳng đến nhà thờ.
James lắc đầu. Có thể cô lại sẽ cầu nguyện mọi điều tốt đẹp đến Đấng tối
cao. Anh ấy sắp ra đi, mọi chuyện thế là xong.

Materia đến nhà thờ núi Carmel và nhanh chóng đến bên tượng Đức mẹ

Mary. Sau đó cô phủ phục hết mức có thể dưới chân người trong khi đang
mang thai một đứa trẻ và tạ ơn Đức mẹ vì đã mang chiến tranh đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.