KHỔNG MINH GIA CÁT LƯỢNG ĐẠI TRUYỆN - Trang 339

Trương Chiêu nghiêm sắc mặt nói rằng: “Ngày xưa vua Trụ đã từng làm ra
gò xôi ao rượu, cùng đùa vui với quần thần, làm vui thâu đêm, giờ đây mọi
người cùng đều rất cao hứng, chẳng nghĩ đó là một tội ác ư!”.
Tôn Quyền đành lặng im, cho đình chỉ tiệc rượu, chấn chỉnh lại tinh thần.

7. Lấy nhu khắc cương, đóng trại luyện lính.
Lục Tốn tuy có ưu thế về binh lực, lại có địa lợi hiểm trở, song ông ta cho
rằng lòng quân chưa thuần, bởi thế vẫn cẩn thận giữ Di Lăng, không muốn
chủ động xuất kích.
Lúc ấy đang là mùa đông, Lưu Bị ở Tỉ Qui nửa năm, đến tháng 2 năm sau,
vùng Hoa Trung vào lúc xuân ấm hoa nở, Lưu Bị dự định dẫn quân đánh
vào Di Lăng của Đông Ngô.
Hoàng Quyền đang làm Trị trung tòng sự trong ban tham mưu, cố sức
khuyên can rằng: “Người Đông Ngô rất có sở trường về thủy chiến, nếu
quân ta cũng dựa vào đội thuyền xuôi dòng mà xuống, sợ sẽ dễ tiến mà khó
rút vậy. Hai là để Hoàng Quyền này làm tiên phong, đến đối trận với bọn
giặc cỏ Đông Ngô! Bệ hạ nên ngồi ở hậu phương chỉ huy, thống lĩnh đại
cục”.
Lưu Bị bởi muôn quán xuyến hết, nóng vội nghĩ đến đối trận với Tôn
Quyền nên không nghe, lại lệnh cho Hoàng Quyền làm Trấn bắc tướng
quân, đôn đốc đạo quân ở Giang Bắc, tự mình theo Trường Giang xuôi
dòng, tiến sát Di Lăng.
Lục Tốn thấy Lưu Bị đang hăng hái, khí thế hùng dũng, không muốn cứng
rắn đối đầu tạo thành thương vong không cần thiết, bèn hạ lệnh cho tiền
quân vứt bỏ Di Lăng, rút về Hồ Đình củng cố phòng tuyến, tự mình thì đặt
sở chỉ huy ở Di Đạo phía nam Trường Giang, tạm dùng sách lược cậy hiểm
cố thủ.
Lưu Bị thấy Lục Tốn rút quân, bèn nhân đó chiếm Di Lăng, đặt sở chỉ huy
tiền tuyến, lại chia quân làm hai đường, cánh trái do Phùng Tập chỉ huy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.