trong triều, là lực lượng rất quan trọng đối trọng với phái hoạn quan tham
chánh bấy giờ.
Cuối đời Hoàn Đế, người đứng đầu Trung thường thị trong cung (nhóm hầu
cận cạnh vua), có người em trai là Trương Sóc, giữ chức huyện trưởng
huyện Mỗ trực thuộc kinh thành, ỷ thế người anh, tác oai tác quái tham dục
vô đạo. Nghe nói hắn vì muốn xem thai nhi trong bụng người phụ nữ có
chửa, đã mổ bụng người phụ nữ đó. Lý Ưng lấy trách nhiệm sở tại hạ lệnh
truy bắt Trương Sóc, Trương Sóc chạy đến trốn trong biệt thự của anh là
Trương Nhượng. Bởi Lý Ưng tìm bắt rất dữ, Trương Nhượng phải giấu
Trương Sóc trong nhà kín. Song Lý Ưng sau khi thu được tin tình báo đích
xác, đã tự dẫn quân xông vào nhà Trương Nhượng, phá ván ngăn bắt được
Trương Sóc, y pháp xử tội chết.
Trương Nhượng lập tức cầu xin Hoàn Đế đặc xá, Hoàn Đế cho vời Lý Ưng
trao đổi lại, song trước áp lực lớn của Hoàn Đế, Lý Ưng vẫn cự tuyệt việc
xá tội cho Trương Sóc, vẫn xử chém theo hình phạt. Trương Nhượng rất
bực bội trước việc ấy mà Hoàn Đế cũng chẳng ra mặt. Song các Thái học
sinh tụ tập ở kinh thành, lại rất cao hứng cho rằng đây là thắng lợi lớn chưa
từng có của phái “Thanh lưu”, bởi vậy khắp nơi tán thưởng, cùng ăn mừng,
khiến cho quan hệ giữa hai bên lại càng căng thẳng.
Quả nhiên năm thứ 9 Diêm Hy đời Hoàn Đế (năm 166 sau Công Nguyên),
hoạn quan Giáo Thành của Phái Trương Nhượng dâng thư lên Hoàn Đế, chỉ
trách Lý Ưng xúi giục Thái học sinh, âm mưu kết đảng phỉ báng triều đình,
phá hoại phong tục. Hoàn Đế hạ lệnh trị tội Lý Ưng, khi lệnh đến phủ Tam
Công thái uý Trần Phiên rất phản đối thậm chí trả lại thánh chỉ của Hoàn
Đế, song Hoàn Đế vẫn không nghĩ đến thể chế quốc gia trực tiếp hạ lệnh
cho cấm vệ bắt Lý Ưng cùng hơn hai trăm người theo phái “Thanh lưu”,
sách sử gọi là “tai họa cấm đảng lần thứ nhất”. Những người theo phái
Thanh lưu bị bắt lần này đa số bị phán giam cầm chung thân song nửa năm
sau đa số chỉ bị triệt miễn chức quan và được thả cả, hiển nhiên thấy rõ phái
Thanh lưu vẫn có thực lực khiến triều đình e ngại. Đáng chú ý, phái Thanh
lưu trong hành động bắt bớ này chẳng những không có ai chạy trốn, lại
không có ít người tự nhận là người trong đảng, hơn nữa lại rất cao hứng