KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 105

KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN

Trừu Phong Mạc Hề

www.dtv-ebook.com

Chương 11.2

Thành phố J là quê nhà của người mẹ Phạm Tâm Trúc của cô, khi còn

nhỏ Hàn Niệm đã tới mấy lần, nhưng không có ấn tượng sâu, sau này ông
bà ngoại lần lượt qua đời, mẹ không dẫn cô về nữa. Ấn tượng của cô đối
với thành phố J có chút mơ hồ, còn có xa lạ.

Tháng chín năm đó, cô vào trung học Văn Bác, học năm đầu cấp ba.

Cô vẫn chưa quen biết các bạn học trong lớp, nhưng lại biết Đường

Diệc Thiên trước.

Bởi vì học sinh toàn trường đều biết anh, anh rất có tiếng, người thừa

kế tương lai của doanh nghiệp Đường thị, là bá chủ trong lớp, được công
nhận là hot boy, chủ tịch hội học sinh...Gần giống như một vị thần.

Lúc đó Hàn Niệm là một cô bé chuyển tới từ thành phố nhỏ ở phía

Tây Nam, quê mùa, đừng nói tới có thể sánh được với vầng sáng lấp lánh,
ngay cả việc đảm bảo mình không bị người khác chế giễu đã là khó khăn.

Hàn Phục Chu làm việc khiêm tốn và thận trọng, ngoại trừ việc loại bỏ

kiểm tra mà đưa Hàn Niệm vào trung học Văn Bác, không cho con gái đặc
quyền gì nữa. Hàn Niệm biết nhân viên nhà nước mới nhậm chức, luôn
phải nghiêm khắc kiềm chế bản thân. Cho nên trong trường cô không nói là
con gái của ai, chỉ làm một học sinh không ai biết đến.

Có thể nói, chỉ là một học sinh bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.