KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 198

nhiều năm, anh cũng vô cùng nhớ nhung. Mà bây giờ, anh thật sự hận cô,
hận cô tàn nhẫn, hận cô khiến mình và cốt nhục chia lìa chỉ vì ba cô!

Vì tên hung thủ giết người kia!

"Vậy thì em phải ở đây, cho đến khi em đồng ý mới thôi." Đường Diệc

Thiên hất tay, bước chân cô lảo đảo, ngã xuống sofa.

"Bây giờ, em không dễ dàng trốn được đâu, tôi khuyên em nên thành

thật."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.