KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 228

Nói tới trò đùa quái đản này, Đường Diệc Thiên cũng có chút hiếu kỳ.

Với lại tâm trạng anh không tệ, vì thế lấy ra muốn bỏ vào điện thoại của
mình xem.

Nhưng chức năng điện thoại của Đường Diệc Thiên không phù hợp

với tấm thẻ này, sau đó đi mượn một chiếc điện thoại khác, anh nhét thẻ
vào.

Tấm thẻ này có mấy đoạn ghi âm, anh mở cái thứ nhất, chất lượng

tiếng rõ ràng, xem ra hình như là trực tiếp dùng điện thoại ghi âm lại cuộc
nói chuyện. Anh nghe giọng nữ trong đối thoại rất lạ, nhưng giọng nam lại
rất quen thuộc.

Hai người đang nói chuyện công việc, Đường Diệc Thiên nghe thêm

mấy câu, mới nhớ tới giọng nói quen thuộc này là của ai. Giọng nói này
không phải của người vừa mới thành ba vợ của mình Hàn Phục Chu sao!

Kết thúc đoạn ghi âm thứ nhất, Đường Diệc Thiên không nghe tiếp

đoạn thứ hai. Là ai gửi ghi âm này tới? Ai có thể thu lại cuộc nói chuyện
của Hàn Phục Chu? Nhưng đoạn ghi âm này, sao lại muốn gửi cho mình?

Trong nháy mắt Đường Diệc Thiên đã bị những câu hỏi này làm khó,

nghĩ mãi không ra. Đường Diệc Thiên quyết định, tiếp tục nghe để tìm
kiếm câu trả lời.

Công việc đoạn ghi âm thứ hai rườm rà hơn một chút, làm cho người

ta không đoán ra mục đích là gì. Mấy đoạn kế tiếp cũng vậy, Đường Diệc
Thiên hoàn toàn chắc chắn, đây thực sự là một trò đùa nhàm chán, có lẽ là
có người nào đó đã tìm cơ hội động tay động chân trên di động của Hàn
Phục Chu, có thể trong lúc Hàn Phục Chu nói chuyện với người khác đã bị
kẻ thứ ba nghe được, sau đó người thứ ba dùng điện thoại của mình ghi âm
cuộc trò chuyện này lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.