KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 425

"Được." Lâm Thư Văn lui ra ngoài đúng lúc. Đường Diệc Thiên ở

trong phòng sách, lặng lẽ im lặng.

Nếu năm đó ba biết chuyện của huyện Bạch Mặc, lấy việc ông xếp

Lâm Thư Văn vào bên cạnh Hàn Phục Chu ra nói, ông không thể không
biết sự thật, cho dù không có chứng cứ, cũng sẽ nghe nói. Nhưng ông vẫn
vì lợi ích mà qua lại thân thiết với Hàn Phục Chu.

Nhưng lúc trước tại sao NSJ lại chủ động đi trợ giúp huyện Bạch Mặc,

thậm chí còn là Hạ Quan Đào đích thân dẫn đội. Có lẽ vì lợi ích mà giết
người kia liên quan đến rất nhiều người, đã sớm không thể nói rõ ai trong
sạch, ai dơ bẩn, ai vô tội, ai bị trừng phạt đúng tội.

Nó chưa bao giờ biến mất, chỉ là kéo tiếp từ huyện Bạch Mặc đến

thành phố J, cuối cùng Đường Khải cũng bị sợi dây xích đó ghìm chết.

Sở dĩ Đường Diệc Thiên do dự là không biết có nên công khai sự thật

không, ngoại trừ lời hứa với Hàn Niệm, ngoại trừ sợ cô không có cách nào
đối diện với sự thật tàn nhẫn này, anh càng lo lắng hơn là không biết
chuyện thay mặt cho công lý có sa vào thảm kịch tranh quyền trục lợi hay
không, vụ sạt lỡ đất đó liên quan rất rộng, ngoại trừ Hàn Phục Chu còn có
không ít người quyền cao chức trọng hôm nay.

Bởi vì trên thế giới này quật ngã người xấu, không nhất định là người

tốt, giải quyết xong một số người xấu, cũng không chắc chắn sẽ không có
thêm nhiều người xấu.

Không bao giờ có trắng đen, đúng và sai tuyệt đối, Đường Diệc Thiên

luôn hiểu rõ điểm này, điều duy nhất anh có thể làm, là giữ sự trong sạch để
bảo vệ mình.

Bảo vệ Hàn Niệm, bảo vệ Diệu Linh, bảo vệ những người anh có thể

bảo vệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.