KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 424

Lâm Thư Văn đứng chắp tay, "Thực ra phải cảm ơn Hạ phu nhân, để

tôi biết được sự thật chuyện này."

Đường Diệc Thiên xoay người nhìn anh ta, Lâm Thư Văn trả lời, "Quê

nhà của tôi cũng ở huyện Bạch Mặc. May là, nhà tôi chỉ bị đổ vỡ nhà cửa
và ruộng đất, cho nên năm đó sau khi tôi thi vào trường không có học phí
học đại học, mới nhận sự giúp đỡ của ba anh."

"Có lẽ ba tôi cũng biết chuyện này phải không?" Đường Diệc Thiên

suy đoán.

Lâm Thư Văn lắc đầu, "Có một số việc không thể nói rõ, giống như đã

định trước là đen tối. Ba của anh giúp đỡ tôi, tôi mới có cơ hội làm việc bên
cạnh Hàn Phục Chu, cuối cùng tôi lại giúp anh đưa ông ta vào tù, không
ngờ chính tất cả những điểm cuối cùng lại là nguồn gốc. Ban đầu và sau
cùng đều là trận sạt lỡ đất đó."

"Bây giờ cũng xem như đã kết thúc." Đường Diệc Thiên thở dài, dặn

dò Lâm Thư Văn, "Không được nói chuyện này cho Hàn Niệm biết."

"Anh định biến nó thành cát bụi lần nữa sao?" Lâm Thư Văn hơi khó

hiểu.

Lâm Thư Văn không hiểu cũng không có gì lạ, tuy Đường Diệc Thiên

có thái độ cương quyết với Tô Hải Mai, nhưng trên thực tế rốt cuộc phải
làm thế nào, anh vẫn đang do dự.

"Đợi chút đi..." Từ trước đến nay Đường Diệc Thiên làm việc nói một

là một, mạnh mẽ vang dội, giờ phút này cũng không thể không do dự.

Lâm Thư Văn im lặng không lên tiếng, Đường Diệc Thiên lại bổ sung

thêm một câu, "Đúng rồi, nhường 1% cho NSJ, xem như đền bù cho Tô
Hải Mai."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.