KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 450

* * *

Không chỉ một lần Hàn Niệm nghĩ về vấn đề của quá khứ, hiện tại và

tương lai, nơi đó có tình yêu đối với anh, cũng có sự căm hận đối với anh,
có nên quên quá khứ với anh không, bây giờ có nên trả thù không, tương lai
có nên rời khỏi anh không.

Buồn cười nhất là, tất cả mọi thứ đều xoay quanh anh.

Giống như yêu và hận của cuộc đời này, quên hay nhớ, tra tấn nhau

hay quên nhau, đều chỉ liên quan đến người đàn ông này.

Lúc bọn họ yêu nhau có một lần cãi vả. Khi ấy Hạ Đông Ngôn giống

như một dũng sĩ không sợ chết, liên tục làm bức tường thịt chắn ngang
trước mặt Hàn Niệm. Hàn Niệm giận dỗi nói, "Đường Diệc Thiên, anh nghĩ
em không có anh thì không được sao! Hạ Đông Ngôn cũng không thua gì
anh đâu!"

Đường Diệc Thiên vốn định dỗ dành cô, giống như từ trước đến nay

anh hay làm, nhưng ý của cô là...muốn chia tay? Không hiểu sao anh lập
tức bốc lửa. Theo anh, dù giữa bọn họ ầm ĩ thế nào, cãi nhau ra sao, cũng
không nên nói chia tay. Cho nên anh cũng tức giận, "Tốt, vậy em đổi thử
xem!"

Hàn Niệm tức giận hất tay bỏ đi.

Hạ đại thiếu gia tận dụng triệt để, vui vẻ hẹn Hàn Niệm đi ăn cơm. Cả

bàn đều là món cay Tứ Xuyên và Hồ Nam mà Hàn Niệm thích, bên tai
không có Đường Diệc Thiên lải nhải..."Đừng ăn cay như vậy!" "Ăn chút
rau cải đi!" "Uống chút trà hoa cúc đi!" Khẩu vị của cô tăng nhiều hơn,
quét sạch hết các món ăn một cách thoải mái.

Đến tối trở về ký túc xá, bao tử như bị lửa đốt, sau đó đau thắt khiến

cô chảy nước mắt. Cô lấy điện thoại di động ra gọi cho Hạ Đông Ngôn, nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.