KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 526

"Ông ta có đứa con gái, tôi đã gặp một lần." Tô Hải Mai nói, "Trước

khi sạt lở đất, tết âm lịch năm đó chồng tôi từng dẫn tôi đến nhà họ Hàn
chúc tết. Tôi chỉ gặp đứa bé một lần, nhưng tôi nhớ tên của con bé gọi là
Tư Tư, học ở tiểu học trong huyện Bạch Mặc. Sau vụ sạt lở đất, vì tôi muốn
tìm chứng cớ, từng điều tra Hàn Phục Chu, ông ta nhận nuôi một đứa bé
mồ côi ba mẹ trong vụ sạt lở đất đó."

Lạ thật, khác với Hàn Phục Chu luôn theo đuổi danh lợi, ông ta có thể

đưa ra tin tức ông ta nhân từ, nhưng ông ta chưa từng công khai. Tô Hải
Mai hận Hàn Phục Chu, đương nhiên sẽ không tuyên truyền sự giả nhân giả
nghĩa của ông ta. Sau này Hàn Niệm xuất hiện, gần như cả thành phố J đều
biết tình cảm cha con bọn họ rất tốt, thậm chí quan hệ của Hàn Phục Chu
và bạn trai của con gái mình cũng rất tốt. Dĩ nhiên Tô Hải Mai sẽ không
làm chuyện vô nghĩa gì khi không có chứng cứ. Bà tưởng nếu Hàn Niệm
biết sự thật, sẽ hiểu rõ tất cả, nhưng không ngờ trong đó có rối rắm...cô
không biết mình được nhận nuôi?

"Tôi được gọi là Tư Tư, tên ngoài của tôi..." Hàn Niệm khốn khổ

muốn tìm bằng chứng cho mình, chứng minh cô là con gái của Hàn Phục
Chu.

Nhưng chứng cứ của cô luôn mỏng manh vô lực, Tô Hải Mai có thể

bóp nát nó một cách dễ dàng, "Không phải cô, tôi đã từng nhìn thấy cô,
chính mắt tôi nhìn thấy cô được khiêng xuống núi, đứa con gái gọi là Tư
Tư, không phải là cô."

"Vậy Tư Tư đâu?" Hàn Niệm hỏi bà ta, cô mở to mắt, lông mi cong

mang theo thứ gì đó trong suốt và lóng lánh, giống như trong phút chốc, sẽ
rơi xuống địa ngục, sau đó vỡ tan, "Nếu tôi không phải Tư Tư, vậy Tư Tư
đâu rồi?"

Hàn Phục Chu chỉ có một đứa con gái là cô, Hàn Niệm từng xem hình

chụp hình ở trong tả lót hồi nhỏ, bởi vì chơi đùa và tò mò đã xem giấy khai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.