KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 527

sinh, thẻ tiêm chủng này kia, bất luận là cái gì, trên đó đều chỉ có một đứa
bé là cô, một đứa duy nhất.

"Tư Tư đã gặp nạn trong trận sạt lở đất đó." Tô Hải Mai nói, "Con gái

của Hàn Phục Chu, đi chơi xuân do trường tiểu học của huyện tổ chức
trong trận sạt lở đất của huyện Bạch Mặc, hơn một trăm học sinh gặp nạn,
trong đó cũng có con gái của Hàn Phục Chu. Cho nên...Cô không biết? Từ
trước đến nay cô luôn dùng thân phận của con gái ông ta? Đóng vai con gái
của ông ta?"

Trường tiểu học ở trung tâm của huyện, tuy Hàn Niệm không nhớ rõ

chuyện trước kia, nhưng cô nhớ lúc mình chuyển đến thành phố J, trên bản
lý lịch của cô thực sự đã viết vậy, cô đã từng học trường tiểu học ở trung
tâm huyện Bạch Mặc, tên của cô gọi là Hàn Niệm, ba cô thường kêu là Tư
Tư.

"Tôi không nhớ được chuyện trước tám tuổi." Lúc này ngoại trừ lắc

đầu Hàn Niệm không làm được gì. Chỉ bác bỏ, bác bỏ nhận thức của cô,
bác bỏ trí nhớ của cô, thậm chí bác bỏ 28 năm đời người của cô, "Lúc tôi
tỉnh lại...Là ở bệnh viện, ông ấy, bọn họ nói tôi bị một cơn bệnh nặng, tôi
không nhớ được chuyện trước kia, bọn họ nói tôi tên Hàn Niệm...Ông ấy
gọi tôi là Tư Tư...Đều là bọn họ nói với tôi..."

Hàn Niệm chưa từng nghi ngờ thân phận của mình, có thể nói, cô

không thể nghi ngờ thân phận của mình, chuyện đó quá mức....Giống như
một trò đùa? Hoang đường đến mức làm cô muốn cười lại cười không ra,
cô hy vọng Tô Hải Mai nói với cô đây là một trò đùa.

Sau đó bọn họ cùng cất tiếng cười to, thực sự, cô không quan tâm

người khác đùa giỡn mình vậy đâu, chỉ cần đây không phải là sự thật.

Nhưng cô không ngừng phủ định, Tô Hải Mai không ngừng khẳng

định, "Hàn Niệm. Cô không phải là con gái của Hàn Phục Chu. Hơn nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.