KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 621

Mùa thu tháng mười, là sinh nhật của Hạ Bồng Bồng. Với kỹ năng tán

gái từng có của Hạ Đông Ngôn, phụ nữ quan tâm nhất là mấy ngày ý nghĩa.
Chẳng hạn như, sinh nhật, lễ tình nhân, ngày kỷ niệm yêu nhau, 100 ngày
gặp nhau, 30 ngày lần đầu tiên ăn mì...Tóm lại là đủ thứ, ngày gì cũng có.

Nhưng ngày sinh nhật là quan trọng nhất. Hơn nữa còn là sinh nhật

mười bảy tuổi, Hạ Đông Ngôn nhớ lại lúc mình mười bảy tuổi, khi ấy Hạ
Bồng Bồng mới chín tuổi, không hề có chút thú vị!

Cho nên sinh nhật mười bảy tuổi của Hạ Bồng Bồng, Hạ Đông Ngôn

chuẩn bị một món quà lớn và đầy bất ngờ.

Phải nói thế nào với con bé, con bé không phải là em gái của mình

sao? Hạ Đồng Ngôn chỉ tưởng tượng dáng vẻ ngạc nhiên của cô thôi, đã
tưởng tượng ra hơn mười dáng vẻ.

Chỉ tiếc, mười dáng vẻ đó, Hạ Đông Ngôn không nhìn thấy được dáng

vẻ nào. Bởi vì một ngày trước sinh nhật của Hạ Bồng Bồng, ba anh Hạ
Quan Đào đã đến tìm anh. Mấy năm qua, ông rất ít nói chuyện với Hạ
Đông Ngôn, thậm chí lúc Hạ Đông Ngôn ngỗ ngược tạo phản, anh cũng
mặc kệ. Lúc Hạ Đông Ngôn bắt đầu thay đổi có chút nghiêm túc, chững
chạc, Hạ Quan Đào lại tìm tới nói chuyện với anh.

Lời nói của ông rất ngắn gọn, trực tiếp, hoặc có thể nói là một chiêu

chí mạng.

Ông nói, "Hạ Đông Ngôn, Hạ Bồng Bồng là em gái của con, là mãi

mãi. Nhà họ Hạ đã từng có một quá khứ mất mặt, không được xảy ra thêm
chuyện gì ảnh hưởng đến thể diện của nhà họ Hạ nữa."

Hạ Đông Ngôn biết, quá khứ mất mặt đó là mẹ anh tạo ra, bà đánh bài

uống rượu, cuối cùng còn ở chung với một tên mặt trắng xong bị phóng
viên chụp được rồi lên trang đầu của báo. Khoảng thời gian đó, nhà họ Hạ
mất hết mặt mũi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.