KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 620

"Ăn mừng dịp gì?" Hạ Bồng Bồng không hiểu lắm.

Hạ Đông Ngôn nhếch miệng cười, "Ăn mừng em khai giảng!"

* * *

Nửa năm sau Hạ Đông Ngôn phát hiện tình hình không ổn...mình bắt

nạt Hạ Bồng Bồng đến nghiện luôn rồi.

Hành vi bây giờ và hồi nhỏ có mục đích không giống nhau, hành vi

bây giờ của Hạ Đông Ngôn không có tính chất mục đích, nhưng có tính
chất chủ động.

Từ trước đến nay Hạ Đông Ngôn không phải là người rụt rè giữa yêu

và hận, anh luôn thích rầm rộ, giống như lúc theo đuổi Hàn Niệm,tiết tấu
(dáng điệu) kiểu không tìm đường chết sẽ không phải chết. Nhưng hôm
nay, Hạ Đông Ngôn không muốn che đậy, nhưng đối phương chẳng những
là em gái trên danh nghĩa của anh, còn nhỏ hơn mình tám tuổi, còn là học
sinh trung học nữa, vị thành niên! Điều này rất không khoa học!

Rõ ràng là anh thưởng thức người như Hàn Niệm, xinh đẹp và cao

quý, mà không phải một con nhóc như Hạ Bồng Bồng! Nhưng tại sao, lúc
theo đuổi Hàn Niệm, Hạ Đông Ngôn cảm thấy càng bị đè ép càng hăng,
đến Hạ Bồng Bồng, ngược lại anh cảm thấy lo lắng và bất an, không biết
sao không ra tay được?

Nhưng chuyện này Hạ Đông Ngôn không dám bàn bạc với người

khác, cũng không nói với bất kỳ người nào. Thích Hạ Bồng Bồng, là
chuyện duy nhất khiến Hạ Đông Ngôn không có cách nào mở miệng.

Có thể để con nhóc đó tự phát hiện không ta! Sau đó cô sẽ nói với

mình, anh hai, em cũng rất thích anh?

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.