KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 633

Nhưng mà, em gái tạo phản, anh trai lại do dự, "Hạ Bồng Bồng, anh

thực sự không thể làm gì được em..."

Hạ Đông Ngôn biết, không thể. Dù Hạ Bồng Bồng bằng lòng, Hạ

Đông Ngôn cũng vẫn do dự, bởi vì chuyện của Hàn Niệm đã khiến anh nảy
sinh dao động với bản thân, trước kia anh chỉ cho rằng bất quá mình chỉ tạo
phản mà thôi, nhưng bây giờ sự phấn khởi nhất thời của mình đã đưa đến
hậu quả như vậy, Hạ Đông Ngôn hơi sợ, sợ vì mình mà làm tổn thương đến
người khác.

Nhất là Hạ Bồng Bồng. Hạ Đông Ngôn từng bắt nạt cô, nhưng lại

không muốn làm tổn thương cô thực sự.

* * *

Hạ Đông Ngôn tránh né, khiến Hạ Bồng Bồng vô cùng ngạc nhiên.

Mặc dù từ nhỏ đến lớn cô rất ít khi thắc mắc, nhưng lần này, sự thật khiến
cô không hiểu được. Thích một người, sẽ dũng cảm quên mình, điều này
chỉ thuộc về những người con gái mơ mộng và bốc đồng.

Hạ Bồng Bồng không bốc đồng như vậy, nhưng cô cũng không tạo

phản với người kia. Mấy năm qua anh đều hy vọng mình không nghe lời,
chờ đến khi cô không nghe lời, anh lại nghe lời.

Người anh trai mình thích, không phải là anh hai của mình, mà anh

cũng thích mình, chuyện làm người ta vui sướng này lại bị hất một thao
nước lạnh. Từ đầu đến chân của Hạ Bồng Bồng đều lạnh.

Đừng nói là Hạ Bồng Bồng, ngay cả Hàn Niệm và Đường Diệc Thiên

cũng nghĩ hoài không ra.

Lúc Đường Diệc Thiên hỏi Hạ Đông Ngôn, Hạ Đông Ngôn hỏi ngược

lại anh một câu, "Đường Diệc Thiên, nếu trước kia nhà họ Đường không
gượng dậy nổi, anh còn ở bên cạnh Hàn Niệm được sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.