KHÔNG NƠI NƯƠNG TỰA - Trang 54

lóc trước mặt hai con người đó. Mặt tôi đột nhiên trở nên biến sắc. Tôi
hoàn toàn vô cảm. Tôi lồm cồm chui xuống gầm bàn, lấy mấy tờ báo phủ
lên người rồi nằm co ro ở đấy. Trông tôi lúc ấy hệt như một con chuột nhắt
bị nhốt vào lồng vậy.

Suốt nhiều tháng liền, tôi ngủ dưới gầm bàn nơi cả nhà tôi vẫn ngồi ăn

sáng, kế bên là một chiếc hộp lớn làm ổ cho lũ mèo con nhà tôi. Chẳng lâu
sau đó, tôi cũng tìm được cách để tận dụng mớ báo kia. Tôi dùng những tờ
báo quấn quanh mình để giữ ấm cho cơ thể. Sau cùng, mẹ nói với tôi rằng
tôi không được phép ngủ ở nhà trên nữa, và thế là tôi bị hất khỏi đó để trở
lại nhà để xe. Chỗ ngủ của tôi bây giờ là một chiếc giường cũi cũ kỹ. Để
giữ ấm, tôi cố gắng áp sát đầu mình vào lò sưởi. Nhưng sau vài đêm chịu
đựng giá lạnh, tôi nhận ra cách tốt nhất để giữ ấm cho mình là nằm kẹp hai
tay vào nách và co quắp hai chân đến tận mông. Thỉnh thoảng khi giật mình
tỉnh giấc vào lúc nửa đêm, tôi cố gắng hình dung mình là một con người
thật sự, được nằm ngủ trong một chiếc chăn điện ấm áp, được an toàn và
được ai đó yêu thương. Đầu óc tôi đắm chìm trong mộng mị được một lúc,
rồi thì đem dài giá lạnh lại mang tôi trở về với thực tại phũ phàng. Tôi biết
chẳng ai có thể giúp được tôi cả. Không phải thầy cô giáo của tôi, không
phải những người mà tôi gọi là anh em, càng không phải là cha của tôi. Tôi
chỉ có thể đứng trên đôi chân của chính mình, và hàng đêm tôi luôn cầu xin
Chúa hãy ban cho tôi sức mạnh cả về tinh thần lẫn thể chất. Trong bóng
đêm tĩnh mịch ở nhà để xe, tôi nằm trên chiếc giường gỗ run rẩy gì lạnh
cho đến khi chìm vào giấc ngủ chập chờn.

Một lần nọ, trong cơn mộng mị lúc nửa đêm, tôi chợt nảy ra ý định đi

xin thức ăn trên đường đến trường. Dẫu biết rằng mẹ vẫn liên tục tiến hành
những cuộc “sát hạch nôn mửa” mỗi ngày ngay khi tôi vừa đi học về nhưng
tôi nghĩ rằng những thứ tôi ăn vào lúc sáng sẽ được tiêu hóa vào buổi trưa
thôi. Thế là mỗi sáng khi bắt đầu chạy bộ đến trường, tôi phải cố gắng chạy
hết tốc lực để có thêm nhiều thời gian cho cuộc tìm kiếm thức ăn của mình.
Sau đó tôi còn quyết định thay đổi kế hoạch, tôi không xin mà sẽ ghé vô bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.