KHÔNG PHẢI TÌNH HỜ - Trang 158

Vào phòng trẻ, Adele gỡ mũ của Zach để cạnh máy tính xách tay. Cô tự

cho phép mình hy vọng tối thứ Bảy đi chơi với Joe, anh ta sẽ không đổi
tính.

Adele mến Joe bởi anh đúng mực. Cô chỉ biết có thế. Phong cách cao bồi

cục mịch của Joe khá dễ thương. Ngoài giọng miền Nam ngọt ngào, chắc
Joe cũng có tính cách lịch lãm của người miền Nam .

Tối thứ Bảy sau đó, Joe khẳng định những gì cô nghĩ về anh. Anh đưa cô

đến nhà hàng El Rancho, mời cô món bò nướng kiểu Mêhicô và uống rượu
margarita. Không những chỉ mở cửa mời cô vào trước, anh còn giúp cô cởi
và mặc áo khoác nữa. Tuy nhiên, cô khám phá Joe thích ‘ba’ thứ: giải bóng
bầu dục của trường trung học, giải bóng bầu dục ở trường đại học và giải
bóng bầu dục nhà nghề!

Anh thao thao bất tuyệt về những trận bóng có anh tham gia hồi còn học

trường công nghệ Virginia :

- Trận ấy làm nên lịch sử chói lọi đấy em ạ.

Anh đón cô lúc tám giờ. Quần áo trên người anh là đặc trưng cho trang

phục của con trai miền tây Texas : áo sơ mi màu be có nút xà cừ, quần
jeans hiệu Wranglers và đi giày hiệu Justin’s. Chiếc nón rơm kiểu cao bồi
che mái tóc nâu của Joe.

- Em ở Boise phải không? Ở đó có đội WAC mạnh lắm đấy.

Dù bị bóng bầu dục ám ảnh, Joe vẫn khá lịch sự. Riêng phần mình,

Adele trách mình mang tội nặng vì chỉ lo so sánh anh với Zach. Joe không
cao to đẹp trai cũng không làm người cô mềm nhũn như khi ở bên Zach.
Đáng lẽ Adele nên coi đó là ưu điểm của Joe.

Trong bữa tối, nhiều lần Adele tìm cách đổi đề tài, không muốn nói

chuyện bóng bánh nữa. Lý do thứ nhất: cô không thích bóng bầu dục đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.