KHÔNG PHẢI TÌNH HỜ - Trang 54

Zach tiến lên. Bàn tay ấm nóng của anh cầm mu bàn tay cô lật ngửa lên.

Vừa thả chùm chìa khóa vào đó, anh vừa bảo:

- Bốn tháng cũng lâu đấy nhỉ?

- Vâng. Khá lâu.

Adele nhìn dòng chữ Carpe Diem (Hưởng lạc) xăm ở mặt trong đoạn từ

cổ tay đến khuỷu tay Zach. Cô còn nhớ gần đầu vai trái của anh có hình
xăm hai chữ Z lồng vào nhau. Tất nhiên là nếu Zach chưa xóa nó.

Cánh cửa nặng nề bật mở rồi đóng lại sau lưng Kendra và Tiffany. Adele

nắm chặt bàn tay và giật khỏi tay anh. Hai cô bé đã đi xuống lối đi dưới
giàn cây leo. Cô chủ động quay sang Kendra:

- Con đã tìm thấy giày chưa?

Kendra gật đầu:

- Cháu cảm ơn chú Zemaitis. Chúng cháu chơi vui lắm ạ.

Zach lùi xuống vài bước còn Adele nhanh chóng vòng ra sau xe sang cửa

bên kia:

- Cho chú gửi lời hỏi thăm mẹ cháu. Nếu cần gì cứ cho chú biết, đừng

ngại. – Anh tủm tỉm cười quay sang Adele. – Rất vui được gặp lại em.

Với tay nắm cửa, cô ngước lên nhìn anh. Trông Zach vui ra mặt nhưng

riêng Adele không thể nói vui khi gặp lại Zach. Ngoài nỗi ngạc nhiên gặp
lại anh sau bao năm dài, cô chẳng cảm thấy gì. Trái tim không hân hoan,
tâm hồn không hớn hở. Adele không hề cảm động:

- Thôi chào anh, Zach.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.