KHÔNG SỐ PHẬN - Trang 40

ngờ, sau đó là một trận cười. Viên cảnh binh có vẻ hài lòng. Tất cả mất
chừng một phần tư giờ. Một sáng mùa hè trong lành, bên bờ đất, khi nấp
xuống, chúng tôi cảm thấy ánh nắng đã sưởi ấm mặt cỏ. Xa xa sau làn sương
xanh mờ, nhìn rõ những bể chứa lớn của xưởng dầu. Phía sau là những ống
khói nhà máy, xa hơn nữa thấy thấp thoáng một gác chuông nhà thờ có chóp
nhọn. Từ các xe bus, từng nhóm hoặc có khi chỉ một gã con trai bước xuống.
Trong số mới xuống có cả cậu bé rất được quý mến nhanh nhẹn, mặt tàn
nhang, tóc cắt ngắn tủa ra như bàn chải, “thợ làm đồ da” – như mọi người
vẫn gọi cậu, vì khác với những đứa kia đến từ các trường học, cậu ta đã lựa
chọn nghề này. Sau đó là một đứa nghiện thuốc, gần như không khi nào thấy
cậu ta rời điếu thuốc. Đúng là hầu hết những đứa khác đều hút, và để theo
kịp chúng, mới đây tôi cũng đã hút thử; nhưng tôi thấy cậu ta thì khác, gần
như cậu ta theo đuổi thói quen này với sự thèm khát cháy bỏng. Mắt cậu ta
cũng lạ, ánh mắt như lên cơn sốt. Cậu ít nói và tính tình có vẻ khó gần; cậu
không được bọn con trai ưa lắm. Mặc dầu vậy, có lần tôi vẫn hỏi xem cậu
mê gì trong khói thuốc mà đốt nhiều thế. Cậu chỉ đáp cụt ngủn, “Thuốc rẻ
hơn đồ ăn.” Tôi hơi kinh ngạc, vì tôi không thể nghĩ đến lý do này. Nhưng
tôi còn ngạc nhiên hơn bởi cái nhìn giễu cợt, một thái độ gần như khinh thị,
khi cậu ta nhận ra sự lúng túng của tôi; tôi cảm thấy khó chịu và không hỏi
thêm gì nữa. Giờ đây tôi đã hiểu hơn sự dè dặt của đám con trai đối với cậu.
Sau đó lại nghe tiếng hò reo thoải mái hơn chào đón một gã trai khác: tất cả
các bạn thân thiết đều gọi cậu là “chàng trai lụa.” Tôi cảm thấy cách gọi này
rất trúng, vì mái tóc đen mượt bóng, đôi mắt to màu xám, và nhìn chung ở
cậu toát ra vẻ mềm mại đáng yêu; chỉ sau này tôi mới biết trên thực tế biệt
hiệu này còn mang một ý nghĩa khác, mà chủ yếu vì thế mọi người gán nó
cho cậu, chẳng là ở nhà cậu ta khá khéo xoay xở trong đám con gái. Một
chuyến xe bus đưa cả “Rozi” tới, tên thật cậu ta là Rozenfeld, nhưng tất cả
đều gọi tắt như thế. Vì một lẽ nào đó cậu rất có uy tín trong đám con trai,
trong những vấn đề cùng quan tâm, chúng tôi thường hay dựa vào quan
điểm của cậu; cũng chính cậu hay đại diện chúng tôi đến gặp ông thợ cả.
Nghe đâu cậu đang học trường thương nghiệp. Một chàng trai giỏi giang, dù
với gưong mặt hơi quá dài, với mái tóc vàng lượn sóng, với đôi mắt nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.