KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 113

Lúc nãy còn thoải mái vì biết mình chưa bị xâm hại, nhưng trong chớp

mắt lại sợ hãi, cô không nghĩ quá nhiều, giật mạnh những tấm ảnh đó lại rồi
xé nát.

“Cậu thích xé thì cứ xé đi.” Đoàn Chi Dực nở nụ cười lạnh lẽo. “Cậu

muốn xé bao nhiêu tôi có thể rửa ra bấy nhiêu cho cậu xé.”

Mặt Vệ Lam lúc trắng lúc xanh, thở gấp hỏi: “Đoàn Chi Dực, rốt cuộc

cậu muốn gì hả?”

“Tôi nói rồi, cậu không giữ lời, thì đáng phải chịu phạt.” Đoàn Chi

Dực trả lời bâng quơ. “Còn về phạt như thế nào, tôi đã nghĩ kỹ rồi. Một là
gửi những tấm ảnh này cho gia đình và bạn bè cậu; hai là tôi gọi ba người
đàn ông đến, thay phiên làm cả đêm; ba là làm cho Triệu Phi của cậu trở
thành thằng thọt như tôi!”

Câu nói thằng thọt cuối cùng đó của cậu nói ra với vẻ hung tợn, dừng

lại một chút, cậu tiếp tục nói: “Đương nhiên cậu cũng có thể báo cảnh sát,
nhưng mà tôi có thể nói cho cậu biết, điều đó chẳng ăn thua gì, những gì tôi
muốn làm nhất định sẽ làm được.”

Vệ Lam sợ đến mức gần như trốn vào trong chăn, nức nở dè đặt hỏi:

“Có sự lựa chọn thứ tư không?”

Đoàn Chi Dực làm bộ nghĩ gì đó nói: “Có.”

Vệ Lam nín khóc bình tĩnh thở ra chờ đợi câu trả lời của cậu.

Chỉ thấy cậu quay đầu liếc nhìn với ánh mắt làm cho người ta rét run:

“Bắt đầu từ ngày mai, cậu phải ở đây, vừa hay chỗ tôi thiếu một người giúp
việc. Cậu làm tốt, khiến tôi hài lòng, tôi sẽ tiêu hủy những tấm ảnh này,
cũng không kêu ba người đàn ông thay phiên làm cậu cả đêm, đương nhiên
cũng sẽ không đụng đến Phi của cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.