KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 185

Đoàn Hồng không chú ý đến sự lén lút của Vệ Lam, chỉ quan tâm tới

con trai, hồi lâu, vẻ như lơ đãng mở miệng: “Tiểu Dực, ba biết con rất
buồn. Nhưng người chết không thể sống lại, ba chỉ hy vọng con có thể mở
lòng ra.”

Vệ Lam căng thẳng chờ đợi phản ứng của Đoàn Chi Dực. Chỉ thấy tay

cầm đũa của Đoàn Chi Dực thoáng run lên, nhưng không hề ngẩng đầu
nhìn Đoàn Hồng, sau một hồi, mới u ám lạnh lùng lên tiếng: “Yên tâm, con
không sao, mẹ thành ra như thế, đi rồi cũng là giải thoát. Chúc mừng ba
nhé, ba cũng được giải thoát rồi.”

Trên mặt Đoàn Hồng chấn động, như đang cố gắng kiềm chế gì đó,

nhưng cuối cùng cũng tiếp tục ôn hòa nói: “Ba biết con luôn trách ba. Mẹ
con thành ra như vậy là trách nhiệm của ba, nhưng con hãy tin ba, ba yêu
mẹ con, mẹ con không khỏe ba cũng cảm thấy rất đau lòng.”

Đoàn Chi Dực cười lạnh: “Ba đừng giả từ bi nữa, nếu không phải ba

không quan tâm đến mẹ, làm bậy bên ngoài, mẹ sẽ biến thành như vậy sao.
Mẹ không khỏe, không phải ba được như ý rồi sao! Yên tâm đi, con không
sao, chủ tịch Đoàn bận trăm công ngàn việc, không cần phải thường xuyên
ở đây xem con chết hay chưa đâu!”

“Tiểu Dực!” Đoàn Hồng khẽ quát một tiếng, lại hít một hơi thật sâu,

thở dài: “Được thôi, ba biết con không hài lòng về ba. Quả thật ba còn bận
rộn nhiều việc, ngày mai sẽ đi, con hãy tự chăm sóc tốt ình, có chuyện gì
thì gọi cho ba. Vẫn là câu nói kia, con là đứa con trai duy nhất của ba, toàn
bộ mọi thứ của ba tương lai đều là của con. Trên đời này, người ba xem
trọng nhất chính là con.”

Đoàn Chi Dực trào phúng hừ một tiếng, như đang nghe truyện cười.

Vệ Lam lặng lẽ nhìn hai cha con họ nói chuyện với nhau, chỉ cảm thấy

toát mồ hôi lạnh. Đây không phải là cha con, rõ ràng là hai kẻ thù. Khó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.