KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 236

Trong lòng Đoàn Chi Dực tràn đầy phiền muộn, nhiều năm như vậy,

anh tự gầy dựng địa vị trong xã hội, sát phạt quyết đoán, nghĩ đến bản thân
đã học được cách thu liễm hơn, hiểu được cái gì là từ từ từng bước, tiến
bước nào chắc bước đó. Cho nên nghĩ khi đối mặt với cô, cũng có thể bình
tĩnh, từ từ từng bước sẽ đến thôi.

Nhưng thực tế thì chỉ cần gặp cô gái này, toàn bộ sự kiềm chế của anh

sẽ mất hết. Nhìn thấy cô đến chất vấn mình vì người khác, đầu anh chỉ đau
âm ỉ, bực bội đến nỗi ước gì có thể bóp chết cô ngay lập tức.

Nói anh chà đạp tình cảm ư! Vậy còn tình cảm của anh thì sao!

Vệ Lam nhìn thấy sắc mặt anh không tốt, bỗng nhiên có chút dự cảm

không lành, vội vàng đi ra ngoài.

Không ngờ, Đoàn Chi Dực còn nhanh hơn cô, một phen túm lấy tay cô

từ phía sau.

“Anh làm gì vậy!” Vệ Lam cố gắng hất ra, nhưng không thể bỏ ra

được.

Đoàn Chi Dực không nói lời nào, sắc mặt chỉ u ám lạnh lùng nhìn cô,

nắm tay cô càng chặt hơn.

Vệ Lam bị hành động bất thình lình của anh làm cho kinh hồn, vừa

giãy giụa, vừa không ngừng la to: “Anh buông ra! Anh có Chân Chân và
Trần Vũ Yên còn chưa đủ sao? Còn muốn lôi kéo luôn tôi.”

“Không đủ!” Đoàn Chi Dực hét lên, như đang giận dỗi với ai kia.

Vệ Lam vốn chỉ thuận miệng nói bừa, bị anh đáp như vậy, nhất thời

thẹn quá hóa phẫn nộ dâng trào lên, tên khốn kiếp này, bắt cá hai tay còn
chưa đủ, lại còn muốn ức hiếp cả cô. Vì sao anh lại biến thành loại người
này chứ?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.