KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 262

Đoàn Chi Dực làm từng bước theo những kiến thức có hạn của mình,

sau khi cảm giác chỗ đó đã ướt, anh mới thở hổn hển từ từ ngẩng đầu lên,
lại bò lên người Vệ Lam lần nữa, hai mắt đỏ hoe nhìn cô chăm chăm. Anh
chà đôi môi ướt át, trên đó có dính một vết máu kỳ lạ.

Vệ Lam gần như không dám nhìn, lúc cảm thấy anh chuẩn bị cùi đầu

hôn mình, cô bèn cố hết sức quay đầu qua, chôn chặt dưới giường.

Đoàn Chi Dực cũng không ép buộc, chỉ cắn cổ cô bằng cái lưỡi ướt át

của anh, để cơ thể gần như sụp đổ lại lần một nữa chìm trong tác phẩm ngọt
ngào được anh làm dịu.

Vệ Lam vẫn đau như cũ. Cô muốn thét lên, nhưng vì không có sức,

tiếng phát ra lại giống như tiếng nỉ non. Cô đành phải dùng sức chịu đựng
sự nhục nhã.

Đoàn Chi Dực đè lên người cô, hai mắt đỏ hoe, gương mặt nhăn nhó,

kích thích dồn dập trong cơ thể, nhanh chóng dồn anh vào đường cùng.
Cảm nhận sự khao khát này nhiều năm, đã từng làm cho anh vô số lần tỉnh
lại trong mơ, nhưng khi đặt mình trong đó, mới biết những hoang tưởng lúc
trước, không đáng nhắc đến biết bao. Không chỉ vì sự sung sướng xa lạ của
cô thể, mà còn là sự thỏa mãn mong muốn đã được đền đáp trong lòng.

Anh cắn răng muốn tiếp tục cảm giác vui sướng và thỏa mãn này,

nhưng cơ thể bên dưới run cầm cập, làm cho anh nhanh đi đến đỉnh, nhưng
chỉ qua vài phút, cả người anh liền nhịn không được co giật, đau đớn kêu
lên một tiếng, trút hết sức ngã lên người Vệ Lam, mà nơi kín đáo kia vẫn
dính chặt lấy nhau.

Bên trong người chợt có một dòng nước ấm chảy ra, đem đến một đòn

kết thúc trong trái tim Vệ Lam. Cô đã qua cái thời gặp chuyện là khóc lóc,
nhưng giờ phút này, nước mắt lại không ngừng chạy xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.