KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 400

em, lúc đầu cũng không tính cưỡng ép em đâu, nhưng anh không kìm nén
được mình, cũng không biết phải làm thế nào, không ngờ lại giẫm lên vết
xe đổ. Anh ngỡ rằng chúng ta sẽ cứ như thế, anh ép em ở bên anh được
ngày nào thì hay ngày ấy, không ngờ em lại chấp nhận anh, thật lòng chấp
nhận anh, anh thật sự rất vui mừng, trước nay chưa bao giờ vui mừng như
vậy. Anh đã nghĩ chúng ta cũng sẽ như những người khác, yêu đương, kết
hôn, sinh con đẻ cái, có gia đình thuộc về hai chúng ta, mãi mãi bên nhau.
Anh bắt đầu nghĩ đến việc phải làm sao để mẹ em có thể thay đổi cách nhìn
về anh, chấp nhận anh. Cho nên khi khi Trần Vũ Yên nói vậy thì anh rất sợ,
anh sợ mẹ em tin những gì cô ấy nói không cho em ở bên anh.”

Trước giờ anh không biết cách ăn nói, đây là lần đầu tiên Vệ Lam

nghe anh nói nhiều đến thế, giọng anh còn hơi run run, mang theo nỗi sợ
hãi và buồn bã.

Thấy cay cay nơi khóe mắt, cô đứng dậy ôm anh vào lòng: “Anh đối

với em thế nào em đều biết hết. Trần Vũ Yên nói đúng, chúng ta còn nhiều
thời gian, mẹ em nhất định sẽ chấp nhận anh, cho dù bà không thích anh thì
em thích anh là đủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.