KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 461

mẹ xem đi, rồi mẹ sẽ biết hết mọi chuyện. Anh ấy có nhiều khuyết điểm,
cũng làm rất nhiều chuyện sai trái. Nhưng so với những điều tốt đẹp anh ấy
dành cho con, đó chỉ là những điều nhỏ bỏ không đáng gì.”

“Lam Lam…” Con gái nói chuyện nghiêm túc đến kỳ lạ, làm ẹ Vệ

Lam như lọt vào trong sương mù.

Vệ Lam không giải thích thêm, rời khỏi nhà trong ánh mắt ngẩn ngơ

nghi ngờ của mẹ.

Đến biệt thự ở lưng chừng núi của nhà họ đoàn, còn chưa đến bảy giờ.

Ở bên ngoài biệt thự, công nhân đã bận rộn tới lui.

Vệ Lam do dự đứng ở cửa biệt thự. Quản gia từng gặp cô vào mấy

ngày trước trong buổi tiệc sinh nhật của hai cậu chủ song sinh, nhìn thấy
cô, nên đi ra hỏi: “Cô Lam, cô tìm ông Đoàn sao?”

Vệ Lam gật đầu, để tránh nhầm lẫn, nói thêm một câu: “Tôi tìm Đoàn

Chi Dực.”

“Thì ra cô đến tìm cậu chủ, cô đi theo tôi, cậu chủ vừa thức dậy, đang

ở vườn hoa chơi với hai cậu chủ nhỏ.”

Quản gia dẫn Vệ Lam đi, đi qua một con đường đá thật dài, đến vườn

hoa ở phía sau biệt thự.

Quản gia định gọi một tiếng, Vệ Lam lại làm động tác tay im lặng, từ

từ đi về phía trước.

Bên trong những khóm hoa um tùm vào mùa xuân, vang lên tiếng cười

đùa của người lớn và trẻ con.

Vệ Lam đi về phía trước, đứng sau những bụi hoa nhìn. Đó là Đoàn

Chi Dực và hai anh em song sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.