KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 469

Vệ Lam ngồi xuống giường, liếc anh một cái: “Ai bảo anh không về

nhà mình.”

Đoàn Chi Dực từ phái sau ôm eo cô: “Nơi nào có em thì chính là nhà.”

Vệ Lam làm ra vẻ rùng mình vì lời anh nói, không ngờ còn chưa kịp

nói gì thì đã bị anh kéo xuống, trong nháy mắt lại bị anh đè lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.