KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 471

Vệ Lam dạ một tiếng, có lẽ vừa mới tỉnh ngủ, trong đầu còn hơi mơ

màng, ngồi xuống bên cạnh Đoàn Chi Dực.

Vừa ngồi xuống, một bàn tay bị anh nắm lấy.

“Chi Dực đề nghị hôn lễ tổ chức ở nhà nó, thuận tiện hơn ở khách sạn

nhiều, Lam Lam con cảm thấy thế nào?” Mẹ Vệ Lam nói tiếp.

Vệ Lam nghĩ đến ngôi biệt thự ở giữa núi của nhà họ Đoàn, có vườn

hoa có bãi cỏ, đúng là tiện hơn ở khách sạn nhiều, nên gật đầu: “Được đó
ạ.”

Mẹ Vệ Lam vừa nghe xong, càng cười vui vẻ hơn: “Vậy được rồi,

chúng ta vừa mới bàn bạc xong, hôn lễ quyết định cử hành vào thứ bảy tuần
sau, Chi Dực đã nói bên nhà chuẩn bị rồi, tự các con cũng nên chuẩn bị ổn
thỏa đi.”

“Gì chứ? Tuần sau hả?” Đầu của Vệ Lam cuối cùng cũng tỉnh táo,

suýt chút nữa nhảy dựng lên từ ghế sofa. “Mọi người đang nói đùa phải
không? Nhẫn cưới, quần áo, những thứ khác còn chưa chuẩn bị mà, tuần
sau làm sao kịp chứ?”

Đoàn Chi Dực kéo cô ngồi xuống, nói: “Những thứ đó anh đã chuẩn bị

hết rồi.” Ngừng một lúc, anh lại nói thêm một câu: “Năm ngoái anh đã
chuẩn bị mọi thứ rồi, chỉ còn chờ em đến xem là xong.”

Vệ Lam ngây người, mẹ Vệ Lam cũng hùa theo: “Những thứ đó con

cần gì phải lo, người thân trong gia đình và bạn bè trong vòng một ngày mẹ
đã thông báo hết rồi.”

Nhưng mà, hình như vẫn có chỗ nào đó kỳ lạ nhỉ? Vệ Lam cau mày

ngồi xuống, cảm thấy đầu hơi choáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.