KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 134

Sau buổi họp báo, bên tổ chức sắp xếp bữa trưa, hai người Giang,

Đường nhất định phải có mặt, Quý Vân Khai thì đưa Giang Phỉ chuồn đi,
đến một nhà hàng nhà gỗ bên sông ăn cua.

Cuối mùa hè đầu mùa thu, cua rất thơm ngon, kết hợp với những loài hải

sản tôm cá tươi khác cùng rau dưa, hai người ăn rất ngon miệng.

Quý Vân Khai vui sướng nói: "Món ngon giá rẻ, nơi đây thật sự có thể

so sánh với nhà hàng năm sao."

Giang Phỉ thừa nhận, vừa mút ngón tay vừa gật đầu, Quý Vân Khai

hiếm khi thấy cô có lúc đáng yêu như thế, không nhịn được hôn một cái lên
má cô. Giang Phỉ chán ghét đẩy anh ra, sẵng giọng: "Miệng đầy mỡ!" Quý
Vân Khai càng nhìn càng thích, cười ha hả.

Tiếng cười của anh dẫn tới khách không mời - Ngôn Bá Ước và Quý

Tĩnh.

Hai người đi đến, Quý Tĩnh cười nói: "Đi ngang qua đây, Bá Ước nói

thấy xe của em cho nên sang đây xem. Từ xa đã nghe thấy tiếng cười, thật
đúng là em rồi." Cô ấy lại quay sang Giang Phỉ, mỉm cười khách khí: "Cô
Giang, chúng ta lại gặp nhau."

Giang Phỉ lạnh nhạt gật đầu: "Chào chị."

Sắc mặt Quý Vân Khai khẽ cứng lại rồi nhanh chóng biến mất, nhanh

đến mức không ai bắt được sự không vui từ trên mặt anh, anh cười nói:
"Con mắt của anh rể thật lợi hại, hai người đã ăn chưa? Chưa ăn thì cùng
ngồi đây! Cua ở đây không tệ chút nào." Nói xong dường như mới nhớ ra,
vội nói: "Đúng rồi, hai người chuẩn bị có con, không thể ăn đồ lạnh được."

Quý Tĩnh xấu hổ đỏ mặt nhìn thoáng qua Ngôn Bá Ước, Ngôn Bá Ước

lại nói: "Không sao, cứ thuận theo tự nhiên, với cả không phải còn có nước
gừng với giấm à? Chúng có thể xua đi tính lạnh, chị em thích ăn cua mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.