KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 173

Kích động về tới nhà, cô ấy trông thấy Giang Phỉ đóng gói hành lý liền

hỏi: "Cậu phải đi công tác à?"

"Cậu về rồi?" Giang Phỉ dừng động tác lại, "Diêu Diệp xuất viện?"

"Đừng nhắc tới hắn!" Đào Nhiên tức giận ngồi trên sô pha, khoanh tay

trước ngực, "Tớ còn tưởng cả đời này anh ta ở lì trong bệnh viện chứ! Kết
quả tối nay âm thầm bỏ chạy!" Cô ấy thấy hành lý của Giang Phỉ khá nhiều,
ngờ vực hỏi: "Cậu muốn ra khỏi nhà hả?"

Giang Phỉ nhìn túi hành lý: "Quý Vân Khai bảo tớ qua ở chung với anh

ấy."

Đào Nhiên sửng sốt, thét lên: "Cậu muốn ở chung với anh ta?"

Giang Phỉ nhíu mày bịt tai, ra vẻ điềm tĩnh: "Có cái gì mà ngạc nhiên?"

Hai mắt Đào Nhiên đăm đăm, đứng lên, máy móc nói: "Nhất định là tớ ở

bệnh viện quá lâu nên nhiễm virus mất rồi, nhất định là vậy! Giang Phỉ lại ở
cùng Quý Vân Khai? Ha ha, tớ đi tắm trước đây, ngủ một giấc, mai tỉnh dậy
sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nữa..."

Giang Phỉ nhìn cô ấy về phòng ngủ, lắc đầu cười khổ, tiếp tục sửa sang

lại hành lý. Bỗng, chuông cửa réo vang, cô còn nghĩ là Quý Vân Khai tới
đón, cảm thấy lạ vì thời gian hơi sớm, mở cửa xem, không phải Quý Vân
Khai, mà là bạn trai của Đào Nhiên - Vưu Lỗi.

"Đào Nhiên vừa mới về, đang tắm, anh ngồi chờ một lát!" Giang Phỉ mở

cửa xoay người vào nhà, không chú ý Vưu Lỗi giơ súng lên phía sau đầu.
Giang Phỉ cảm thấy đằng sau lạnh lẽo, lập tức đứng im không nhúc nhích.

Vưu Lỗi đóng cửa lại, thấp giọng nói: "Cô đừng sợ, tôi chỉ muốn gặp

Đào Nhiên, có lời muốn hỏi cô ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.