KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 20

Giang Phỉ lại gọi A Bồng pha một ly Dry Gin, ngửa đầu uống cạn sạch,

xoay người bỏ đi.

Quý Vân Khai phục hồi tinh thần, vội vàng đuổi theo.

Phụ nữ chân dài quả nhiên đi thật nhanh, anh đuổi theo ra tận ven đường

mới thấy bóng cô, đang chuẩn bị gọi thì lại đâm sầm vào một người.

"Tôi xin lỗi!" Người đó xin lỗi rồi vội vàng định đi.

Giang Phỉ đột nhiên xoay lại, quát một tiếng: "Đứng lại!"

Quý Vân Khai dừng lại, Giang Phỉ lại chạy tới, lướt qua anh, vung chìa

khóa xe trong tay lên ném. Cái tên định bỏ chạy kêu lên một tiếng, ánh mắt
độc ác nhìn Giang Phỉ.

Giang Phỉ chìa tay ra: "Lấy ra đây!" Ánh mắt tên đó liếc về chiếc chìa

khóa trên mặt đất, hừ một tiếng. Quý Vân Khai đi tới, giúp cô nhặt chìa
khóa lên, khó hiểu nói: "Đây không phải chính cô ném sao?" Giang Phỉ
cũng không nhìn anh, chỉ hỏi: "Ví tiền của anh đâu?"

Quý Vân Khai sửng sốt cuống quít sờ vào túi áo, nhưng không thấy ví

đâu cả. Anh quăng ánh mắt về phía người kia, người kia cắn răng, lại muốn
chạy. Giang Phỉ xoay chân đá anh ta ngã lăn ra đất, đè đầu gối lên ngực anh
ta, lại nói: "Lấy ra."

Tên đó chịu đau, không phục gào lên: "Đây là địa bàn của Giang gia, tao

là người của anh Giang!"

"Ồ, thật không?" Giang Phỉ cười giận dữ, "Tôi không biết từ khi nào mà

anh tôi lại có thêm một thằng đệ là kẻ cắp đấy."

"Cô...." Ánh mắt tên đó lộ ra sự sợ hãi, "Cô là..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.