KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 140

cô thật sự đánh người anh cũng không nghĩ sẽ ngăn cản, nhưng nếu như
Trần Sâm Nhiên muốn đánh trả, anh không có khả năng nhìn cô bị đánh.

Không chỉ anh, mấy người Thạch Lỗi đều căng thẳng thần kinh, trong

lúc nhất thời không biết nên khuyên cô như thế nào.

Ai ngờ, tay cô dơ cao lên, dừng ở trên đầu Trần Sâm Nhiên, xoa nhẹ

một cái: "Cho nên cậu cũng là một bảo bảo, ngoan một chút, đánh nhau ẩu
đả là không đúng, tốt nhất có thể nói lời xin lỗi với Ứng Trì."

Trần Sâm Nhiên cả người như bị sét đánh, ngốc tại chỗ, trước nay cậu

ta chưa từng bị nữ sinh nào sờ đầu, lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu nói chuyện với
cậu, lỗ tai thiếu niên đỏ lên, đột nhiên nhảy về phía sau như bị điện giật.

"Cô, cô làm gì?"

Ứng Hoan cười vô tội: "Không có gì, không muốn hai người đánh

nhau thôi."

Từ Kính Dư cúi đầu, có chút cảm giác một lời không nói hết mà nhìn

cô, lại liếc Trần Sâm Nhiên, bảo bảo.... Mệt cô mở miệng kêu cậu ta, anh
nhìn bốn phía đều đang đứng đần ra, nói: "Đều tan đi, nên làm gì thì làm."

Ngô Khởi từ WC vội vàng đi ra, vừa rồi huấn luyện viên Lưu nói mấy

đội viên sắp đánh nhau rồi, anh ta tiểu được một nửa, mắng câu: "Lũ nhãi
ranh này, mẹ nó không bớt việc." Liền kéo quần chạy ra, vừa thấy có chút
ngốc.

Lũ gia hỏa này tụ tập một chỗ, vây quanh Ứng Hoan, nơi nào có đánh

nhau?

Anh đi qua, hỏi Từ Kính Dư: "Sao lại thế này, vừa rồi huấn luyện viên

Lưu nói các cậu có người muốn đánh nhau?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.