KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 171

Từ Kính Dư mặc mặc đồ thi đấu màu đỏ, áo choàng khoác lỏng lẻo,

dựa cả người vào dụng cụ, cười khẽ: "Tôi vốn cũng định coi như chưa có
chuyện gì, nhưng mấy ngày gần đây cô thấy tôi liền tránh đi nơi khác, trốn
tôi như trốn sắc ma, tôi có thể không nói sao?"

Ứng Hoan phủ nhận: "Tôi không có."

"Cô có."

"..."

Ứng Hoan vô lực phản bác, chỉ có thể giương mắt nhìn anh.

Đứng ở hai bên dụng cụ luyện tập, hai người cách nhau khoảng 3m,

Từ Kính Dư nghiêng đầu nhìn cô, buông tiếng thở dài: "Cho nên không còn
cách nào khác, chỉ có thể nói ra, miễn cho cô thật sự nghĩ tôi là sắc ma."

Anh lại hỏi: "Cô tức giận?"

"Không..."

Anh gật gật đầu, hơi nhướng mày: "Có phải cảm thấy bản thân chịu

thiệt?"

"..."

Rốt cuộc vẫn là cô gái nhỏ, chuyện này khiến da mặt càng mỏng hơn,

Ứng Hoan sắp không nhịn được, kìm nén muốn xù lông, hít một hơi thật
sâu, nhíu mày nhìn anh: "Đúng vậy, tôi cảm thấy tôi chịu thiệt, không được
sao?"

Từ Kính Dư liếm khóe miệng, thấp giọng nói: "Có thể."

Ứng Hoan nhấp nhấp môi, đầu lưỡi đẩy nhẹ niềng răng, đôi mắt chớp

chớp, đầu óc nhanh chuyển động, nỗ lực nghĩ cách để đề tài xấu hổ này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.