Đây cũng là lần đầu tiên cô tham gia thi đấu thế này, tình hình cụ thể
thế nào cũng không rõ lắm.
Nhưng sắp khai giảng, tối ngày 16 sẽ khai giảng rồi, không thể đến trễ.
Thời gian sinh viên năm nhất nhập học cũng đến rồi, Ứng Trì muốn
nhập học sau, không nghĩ tới phải đối mặt với sự thật ngày nhập học trước
ngày đi thi đấu một ngày.
Ngày đó Ứng Hoan không đến câu lạc bộ, cùng Chung Vi Vi theo Ứng
Trì đi nhập học.
Ứng Trì đi phía trước các cô.
Chung Vi Vi nhìn bóng dáng thiếu niên đĩnh đạc như tùng phía trước,
tiến đến gần Ứng Hoan lặng lẽ nói bên tai cô: "Cậu nói thật sao? Ngành của
Ứng Trì chỉ có hai người?"
Cổ sinh vật là một ngành thần kỳ, có sau trường đại học ở Bắc Kinh
đào tạo ngành này, đại học A cũng có ngành này, sinh viên ít đến thảm.
Thời điểm Ứng Hoan biết Ứng Trì đăng ký ngành này, cô không dám
nói với cậu mỗi năm ngành này không vượt quá năm người, cô cố ý đi hỏi
một chút, phát hiện năm nay càng thê lương, chỉ có hai người.
Ứng Trì luôn thích náo nhiệt, bất cứ nào nào thì duyên của cậu với
mọi người cũng không tồi, cho dù lúc mới đến câu lạc bộ mọi người đều
không quá thích thiếu niên động chút liền xù lông, thời qua qua dần, mọi
người phát hiện tiểu tử này còn rất đáng yêu, vui vẻ như ánh mặt trời, đơn
thuần nhiệt huyết.
Tiếp đón Ứng Trì là hai học tỷ, khi nhìn thấy Ứng Trì đôi mắt sáng lên
có thể so với bầu trời sao.