Ứng Hoan sửng sốt.
Cái này...
Cô thật sự quên mất.
Cô nhấp môi, nói thật: "Xin lỗi, tớ quên mất, chờ tối về tớ sẽ hỏi."
Khương Manh bĩu môi: "Vậy cậu phải nhớ đấy."
Lâm Tư Vũ liếc cô ấy một cái, cười nói: "Làm gì vậy? Cậu thật sự
thích quyền anh hay là do Kính Vương?"
Khương Manh cúi đầu: "Tớ thật thích quyền anh, càng chú ý càng
thích."
Lâm Tư Vũ cười cười, nhìn về phía Ứng Hoan: "Người theo đuổi Từ
Kính Dư hẳn là rất nhiều đi? Cậu ở câu lạc bộ lâu như vậy, có thấy anh ấy
thân thiết với ai không?"
Ứng Hoan suy nghĩ, lắc đầu: "Hình như không có."
Nếu thân thiết một chút, đó chính là cô...
Tối hôm qua bọn họ còn cùng đi ăn khuya.
"Kia, có ai mặt dày tương đối lì lợm mà bám lấy anh ấy? Ví dụ như
quyền anh bảo bối, fans..." Lâm Tư Vũ trước nay đều nói chuyện trực tiếp
như vậy, cũng không sợ đả thương người, cô cười tủm tỉm, "Nghe nói có
một vài quyền thủ còn ngủ cùng rất nhiều người, đặc biệt là mấy quyền thủ
chuyên nghiệp. Kính Vương còn đẹp trai như vậy, fans nữ không ít, ít nhiều
cũng có người muốn ngủ với anh ấy..."
Ứng Hoan: "..."