Ứng Hoan sờ sờ ót, tức giận liếc anh một cái, xoay người đi tìm chỗ
ngồi, cô ngồi ở bàn phía trước anh nhưng không cùng hàng, không xa lắm.
Mới vừa ngồi xuống, giám thị đã đi vào, cô quay đầu nhìn Từ Kính Dư, giơ
lên ngón tay cái: Cố lên.
Từ Kính Dư xoay bút, cúi đầu cười nhẹ, hơi lười biếng cho cô một dấu
OK.
Ứng Hoan quay đầu lại, khóe miệng nâng lên.
Động tác nhỏ của hai người bị người khác nhìn thấy, thi xong, Từ
Kính Dư và Ứng Hoan cùng nhau rời đi, người ngồi phía sau khẽ nói: "Đó
là bạn gái Kính Vương? Thoạt nhìn quan hệ của hai người rất tốt."
"Kính Vương rất đẹp trai, nhưng nữ sinh kia không xinh cho lắm,
miệng khó coi."
"Đeo niềng răng, tớ thấy."
"Hai người tay cũng không nắm, khẳng định không phải bạn gái! Vẫn
còn cơ hội."
"Có cơ hội...Vậy cậu đến đi, muốn có wechat, muốn có số điện thoại!"
"Tớ không dám, cảm giác sẽ bị nhục nhã..."
....
Ứng Hoan đi bên cạnh Từ Kính Dư, cảm giác vẫn luôn có người nhìn
chằm chằm, đây là lần đầu tiên
Bọn họ đi cùng nhau ở sân trường, cô nói nhỏ: "Cảm giác đi cùng anh
tỷ lệ bị người quay đầu lại nhìn rất cao, trước kia anh đều như vậy sao?"