KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 608

Một đám người tỉnh dậy liền thấy bác sĩ nhỏ xinh xắn mặc váy trắng

đứng ở cửa, tức khắc tỉnh táo hoàn toàn, Thạch Lỗi nhảy xuống từ sô pha:
"Ai nha, còn chút nữa là quên mất, hôm nay bác sĩ nhỏ tới."

Triệu Tĩnh Trung cười ngây ngô: "Tôi nhớ rõ đấy."

Ứng Hoan cười: "Tới cổ vũ cho mọi người."

"Thật tốt quá, có cô ở đây thì mọi người sẽ càng cố gắng, cô không

biết, mấy lần trước thi đấu không có cô cổ vũ, xuống khỏi quyền đài không
ai khen ngợi chúng tôi, thật mẹ nói...." Dương Cảnh Thành sắp tuôn ra một
loạt lời thô tục liền dừng lại, ho nhẹ một tiếng, vội chuyển lời: "Không
phải, tôi là nói không có cô, mọi người rất không quen."

Ứng Hoan rất vui vẻ, cười không ngừng.

Hàn Thấm nhìn Ứng Hoan, hôm nay cô mặc váy liền thân màu trắng,

cổ cao xinh đẹp, xương quai xanh tinh xảo, làn da rất trắng cũng rất mềm
mại, cả người thoạt nhìn mảnh khảnh mềm mại, ngoại trừ việc đeo niềng
răng khiến môi hơi kỳ quái, đã ở chung lâu rồi, xác thật rất dễ nhìn.

Cô quay đầu nhìn Trần Sâm Nhiên.

Trần Sâm Nhiên ngồi trong góc, trầm mặc nhìn Ứng Hoan được mọi

người vây quanh, cậu ta nhìn vài phút, cũng đợi vài phút, từ đầu đến cuối
cô đều chưa nhìn cậu ta một cái. Nhưng cậu ta chỉ nhìn cô, nhìn toàn bộ câu
lạc bộ vì có cô mà trở nên sôi động phấn chấn, áp lực mấy ngày trước bỗng
nhiên tiêu tán rất nhiều, cảm giác mất mát cũng kéo tới bao trùm tâm trạng
của cậu ta.

Ngô Khởi gọi: "Được rồi được rồi, để Ứng Hoan nghỉ ngơi một chút,

các cậu đi huấn luyện đi."

Mọi người đáp lời, chậm rãi tản ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.