KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 870

Ứng Hoan ôm quần áo xoay người, đi đến cửa phòng tắm, dư quang

thoáng nhìn thấy Từ Kính Dư ngồi dậy, cô quay đầu nhìn anh, chớp chớp
mắt: "Anh phải đi sao?"

Từ Kính Dư đi đến trước mặt cô, liếc liếc mắt một cái nhìn quần áo cô

đang ôm trong ngực, "Không vội."

Ứng Hoan ngẩng đầu nhìn anh, cứ cảm thấy ánh mắt anh có chút thay

đổi, cô đột nhiên khẩn trương, chỉ chỉ bên trong: "Kia...... em đi thay quần
áo, đổi xong quần áo chúng ta......"

Cô nói còn chưa dứt lời, đã bị người ôm eo bế lên.Cô hít một hơi,

không nói lời nào.

Từ Kính Dư cầm khăn tắm lót lên mặt đá cẩm thạch, đem Ứng Hoan

đặt lên trên trên, tay phải giữ gáy cô, sau đó hôn môn cô, đầu lưỡi đẩy cánh
môi cô ra, tiến quân thần tốc.

Ứng Hoan "ưm" một tiếng, cả miệng lạnh lẽo.Vị bạc hà đáng ghét

này......Từ Kính Dư lấy quần áo cô đang ôm trong ngực đặt lên bàn, quay
lại ôm cô.

Anh hôn đến động tình lại triền miên.

Hai người đã lâu không gặp, Ứng Hoan bị anh hôn đến động tình, ôm

cổ anh, nỗ lực đáp lại nụ hôn của anh, chỉ là kiên trì không được bao lâu,
hô hấp bắt đầu báo nguy, cô sắp không thở nổi nữa rồi.

Từ Kính Dư rũ mắt nhìn cô, dùng tay nâng cằm cô lên, đáy mắt thâm

trầm, lại mang theo ý cười. Anh liếm nhẹ vào vành tai rồi kéo đến sườn mặt
cô, "Bao lâu không hôn môi? Như thế nào vẫn vô dụng như vậy."

Ứng Hoan: "......"Cô đỏ mặt trừng anh, cẳng chân thon dài mảnh

khảnh ở bên eo anh hơi nâng lên đạp anh một cái, bất mãn nói: "Vậy anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.