KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 114

Tuy tôi chọn khổng tước chứ không chọn hổ, nhưng lòng tự trọng của

tôi vẫn rất cao.

Tự trọng bị đả kích, trong lòng ngược lại lại thản nhiên, mới nhớ ra một

chuyện muốn hoàn thành.

“Em đợi một lát, anh đi lấy cái này.”

Tôi mở cửa nhà, chạy lên cầu thang, đến thẳng căn phòng ở tầng trên.

Vinh An đang nằm trên giường đọc sách, thấy tôi đột ngột xông vào,

cậu ta giật bắn cả mình.

Tôi bò rạp người xuống, quét mắt tìm một lượt dưới gầm giường, rồi

thò tay phải lấy ra một cái túi.

Vinh An há hốc mồm muốn nói gì đó nhưng lại thôi, tôi mặc kệ cậu ta,

xách chiếc túi chạy xuống dưới nhà.

Tôi nhét cái túi vào trong hộp đựng đồ trên xe, nổ máy.

“Em phải ngồi thế nào đây?” Cô ấy không lên xe, nét mặt bối rối.

“Ngồi thế nào?” Liếc thấy cô ấy mặc váy, tôi bèn nói: “Cứ ngồi nghiêng

một bên.”

“Nhưng ở Đài Bắc ngồi nghiêng sẽ bị phạt.”

“Chị Hai, đây là Đài Nam.” Tôi nói, “Hơn nữa hồi trước em cũng hay

ngồi nghiêng.”

“Ờ, em quên mất.” Cô ấy cười cười, “Đến Đài Bắc rồi, không ngồi xe

máy nữa.”

Nói xong, cô ấy lên xe, lấy ngón tay phải móc nhẹ vào đai quần tôi.

Xe nổ máy, cô ấy hỏi tôi sao vừa rồi lại gọi mình là chị Hai.

Tôi cười cười bảo không có gì, chỉ buột miệng mà thôi.

Có thể vì tôi là người chọn khổng tước, khi biết dù có làm thế nào cũng

không thể níu kéo cô ấy, vì thế “vô dục tắc cương”

(2)

, ngược lại càng tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.