KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 231

“Cậu xem!” Vinh An đưa bụng con cún về phía tôi, “Nó chỉ có một viên

tinh hoàn.”

Tôi xém chút té nhào, Lý San Lam lại lao như tên bắn giật con cún từ

tay Vinh An về, đi thẳng vào phòng.

“Sao vậy?” Vinh An hoang mang, “Mình nói gì sai sao?”

Tôi trợn mắt nhìn cậu ấy, không thèm trả lời.

“Hay là tinh hoàn không tính bằng viên, phải tính là hạt?” Vinh An lẩm

bẩm, “Thế nên phải nói là một hạt tinh hoàn mới đúng?”

Tôi không muốn nghe nói nhảm, bèn kéo cậu ta tới Yum.

Tiểu Vân nghe nói tôi đem một con cún về cho Lý San Lam nuôi, hiếu

kỳ hỏi đông hỏi tây. Nhưng cô nàng không hiếu kỳ về hình dáng con cún
hay nuôi nó như thế nào, cô nàng hiếu kỳ về động cơ của tôi.

“Anh nghĩ có lẽ cô ấy rất thích chó, vì thế tìm cách kiếm về một con,

chỉ đơn giản thế thôi.”

Tôi trả lời sự truy hỏi của Tiểu Vân.

Tiểu Vân nhìn tôi một cái đầy ẩn ý, không hỏi thêm nữa.

“Động cơ của anh rất kỳ quặc sao?” Một lát sau, tôi hỏi.

“Không.” Cô nàng nói.

“Nhưng sao ánh mắt em nhìn anh kỳ lạ thế.”

“Có sao?” Cô nàng chớp chớp mắt mấy cái, “Kỳ lạ sao?”

“Kỳ quặc lắm.” Tôi nói.

Tiểu Vân không đáp, quay người đun cà phê. Đun xong bê lên cho tôi,

khom người sát về phía tôi: “Anh thích cô ấy hả?”

Câu hỏi này làm tôi giật nảy mình, tôi không biết phải phản ứng thế

nào, chỉ ngây ra nhìn cô ấy.

Lúc quyết định đem con cún nhỏ về cho Lý San Lam, không hề có ý

nghĩ vì thích nên muốn làm vui lòng cô ấy, động cơ chân chính chỉ đơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.