KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 257

Miếng băng keo kéo dài đến miệng hộp, cái thùng cuối cùng cũng được

dán lại.

“Đến Mỹ rồi, nhớ hỏi thăm Clinton hộ tôi.”

“Tổng thống Mỹ không còn là Clinton từ lâu rồi, bây giờ là Bush.”

“Sao nghe giống cái tên ông Bush gì mà hồi xưa gây ra chiến tranh

vùng vịnh thế?”

“Ông ta là con trai của ông Bush kia, Bush là họ, không phải là tên.”

“Nước Mỹ là xí nghiệp nhà họ mở à, sao cả bố cả con đều làm tổng

thống thế?”

“Tôi không biết. Nhưng ông Bush bây giờ cũng tham chiến chiến tranh

vùng vịnh.”

“Hai bố con đều không biết xấu hổ giống nhau.”

“Đúng thế.”

Cô ấy đi vào phòng, nhìn khắp bốn xung quanh, hờ hững nói: “Người

không biết xấu hổ như thế làm tổng thống, anh còn qua Mỹ làm gì?”

Tôi không trả lời được, chỉ đành cười khổ.

Cô ấy đi nửa vòng quanh căn phòng, cuối cùng dừng chân lại, quay

lưng với tôi.

Chiếc thùng giấy cao tới nửa người chắn giữa hai chúng tôi, như một

chướng ngại vật.

“Chúng ta quen nhau bao lâu rồi?” Cô ấy không quay lại.

“Hơn hai năm.” Tôi nghĩ một lát bèn trả lời.

“Anh thấy con người tôi thế nào?”

“Cho dù người khác nhìn nhận cô như thế nào đi chăng nữa, nhưng tôi

cảm thấy cô rất được.”

“Không thể nào.” Cô ấy lắc đầu, “Chắc chắn anh cảm thấy tôi rất tồi tệ,

nếu không anh đã chẳng ngay đến chuyện lớn như đi Mỹ cũng không muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.