KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 43

“Bạn hỏi đi.”

“Tối mai mình có thể đến cổ vũ cho bạn không?”

Tôi nhìn cô ấy, chẳng bao lâu sau, trên mặt cô ấy lại nở một nụ cười

ngọt ngào, vì thế tôi gật đầu.

***

Vòng tám đội mạnh đấu với khoa Nông lâm, tôi đánh ván thứ năm.

Trận đấu bắt đầu, Liễu Vỹ Đình vừa vặn tới nơi, đứng một mình cách

bàn bóng khoảng mười mét.

Đến phiên tôi thi đấu, bốn ván trước bọn tôi thắng một thua ba, nói cách

khác, nếu tôi thua thì khoa Thủy lợi sẽ thua.

Tôi đấu với một thành viên trong đội tuyển của trường, nhìn tư thế vung

vợt của anh ta, lòng chợt lạnh đi.

Nhìn về phía Liễu Vỹ Đình, trên mặt cô ấy nở nụ cười, còn giơ tay hình

chữ V với tôi.

Thi đấu bóng bàn không giống thi đấu quyền anh, đấu quyền anh trên

lôi đài, nếu người yêu ở bên cạnh hô cố lên, anh có thể vì lượng adrenalin

(1)

tiết ra mà đánh gục được đối thủ mạnh hơn mình. Sau đó hai má sưng vù
máu mũi ròng ròng nước mắt tràn trề, ôm người yêu vừa chạy như bay lên
võ đài hôn thắm thiết. Nhưng khi thi đấu bóng bàn, kỹ thuật kém một bậc
sẽ không có cơ hội chiến thắng, cho dù người yêu ở bên cạnh nói nếu anh
thắng trận này em sẽ cởi hết cho anh xem miễn phí thì cũng thế cả thôi.

Vì thế tôi thua liền hai séc, cũng làm cho khoa Thuỷ lợi dừng lại ở vòng

tám đội mạnh.

Sau khi tôi thua, bọn khoá dưới bảo: “Anh à, đi uống chút gì đi.”

Tôi nhìn thấy Liễu Vỹ Đình đang đi về phía mình, vì thế nói: “Anh còn

có chút chuyện, các cậu cứ đi đi.”

Sau đó đi cùng với cô ấy ra khỏi nhà thi đấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.